THIẾT CỐC MÔN - Trang 196

Đồng bắn tới.
Văn Đồng vẫn tươi cười tay mặt vẫn để y như cũ không hề nhúc nhích. Chỉ
phong màu hồng cứ đâm tới thấy còn cách chiếc lá ba phân đột nhiên như
chạm phải một bức tường vô hình “tang” một tiếng khẽ vang, luồng chi
phong ấy lại quay đâu trở về.
Thiếu nữ áo hồng “ý” một tiếng kinh ngạc nàng liền thu tay lại tiến lên một
bước cười nói :
- Xem không ra ngươi lại có chút tài nghệ, bổn cô nương phải cẩn thận tỉ
thí với ngươi mới được.
Văn Đồng cười nói :
- Quá khen! Cô nương cứ việc ra tay.
Thiếu nữ đứng trầm ngâm giây lâu đoạn từ từ giơ cánh tay lên vận dụng
chân lực bình sanh, một luồng chỉ phong màu hường lại bắt đầu tung ra nhự
một làn khói đỏ chậm rãi bay về phía trước.
Văn Đồng chú mục nhìn về làn khói ấy không hề chớp mắt nhưng miệng
vẫn nở nụ cười tỏ vẻ thản nhiên.
Thiên Nam kiếm khách Tào Khôn vốn đã từng trải trên chốn giang hồ kiến
thức lại nhiều nên thấy ngay chỉ phong của thiếu nữ vận dụng toàn nội gia
chân lực thế đi tuy chậm chạp song uy lực có thể phá đá khai sơn sức mạnh
ít nhất cũng phải ngàn cân trở lên nên trong lòng ông ta không khỏi sợ sệt.
Luồng chỉ phong càng đến gần chiếc lá trên tay Văn Đồng nét mặt thiếu nữ
càng thêm trầm trọng, đôi mắt lộ vẻ mong muốn cho sự thắng lợi về mình
tinh thần hoàn toàn tập trung vào đấy.
Đến khi chỉ phong còn cách ba tấc thì răng nàng đã cắn chặt, nội gia chân
ào ạt trú ra, mạnh mẽ dị thường hầu mong đâm trúng giới hạn của bức
tường vô hình của đối phương.
Nhưng... Bỗng Văn Đồng cười nói :
- Cô nương! Việc gì phải khổ sở đến thế, lui về nghỉ lát đi.
Câu nói ấy vừa dứt thiếu nữ áo hồng bỗng cảm thấy như có một tiềm lực rất
mạnh, từ nơi chiếc lá phát ra, chạm vào luồng chỉ phong của nàng, lập tức
bao nhiêu nội gia chân lực của nàng đều bị đẩy lùi lại cả, kh6ong khỏi giật
mình nếu biết không rút lui thì có thể bị thương ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.