THIẾT CỐC MÔN - Trang 197

Lòng đã quyết nàng liền phân tán chân lực đã phát ra, mình khẽ rung động
đã nhảy tránh ra xa sáu thước, rồi lại nhẹ nhàng trở về nơi cũ nhưng giờ
đây mặt nàng bỗng hiện lên sát khí đôi môi mím chặt, đôi mắt oán hận nhìn
Văn Đồng tỏ ra chàng đã chạm phải tánh tự cao cảu nàng thiếu nữ.
Văn Đồng mỉm cười :
- Chúng ta cũng không phải thí mạng với nhau, cô nương cần gì phải giận
dữ như vậy chứ?
Thiếu nữ nghe nói liền trở lại tươi cười gương mặt đẹp như hoa vừa chớm
nở, bỗng tay áo rộng khẽ rung bàn tay ngọc lại đưa ra, chỉ tay búng mạnh
một đường chỉ phong vô hình xé tan bầu không khí bắn tới, nhắm ngay
chiếc lá của Văn Đồng làm đích, một tiếng “phập” khẽ vang, chiếc lá trên
tay Văn Đồng tuy không lay động nhưng đã bị chỉ phong xuyên thủng một
lỗ nhỏ.
Cả hai sắc mặt đều biến đổi Văn Đồng cười nói :
- “Thiên Tinh chỉ lực” của cô nương thật quá mạnh.
Thiếu nữ cười đắc ý tay khẽ vuốt tóc, chân khẽ tiến lên vừa cười vừa nói :
- Thế nào? Ngươi chịu thua chưa?
Văn Đồng lắc đầu :
- Tôi chỉ khen tặng công phu của cô nương đấy thôi, xin chớ có hiểu lầm.
Thiếu nữ giận dữ nói :
- Rõ ràng ngươi đã thua còn biện bạch gì nữa?
Văn Đồng cười nói :
- Chiếc lá này tuy đã bị cô nương đâm xuyên thủng một lỗ nào, nhưng cô
nương đã từng thấy qua nó rung động bao giờ chưa?
Thiếu nữ áo hồng như vỡ lẽ, im lặng không nói không rằng...
Văn Đồng cười nói tiếp :
- Song nếu cô nương thấy còn tuyệt học gì muốn thi thố nữa thì cứ việc,
tạm coi như cuộc này chưa tính...
Bỗng nghe thiếu nữ “hừ” một tiếng như hờn giận, ngoảnh mặt đi nơi khác
nói :
- Ta không thèm đấu nữa đâu!
Văn Đồng nghiêm trang hỏi :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.