THIẾT CỐC MÔN - Trang 372

Hoàn” nữa thì đừng trách bổn thiếu gia đoạn tình nhé.
Vu Phi Nga hoành hành giang hồ mấy mươi năm chưa từng gặp qua địch
thủ thế mà đêm nay lại bị mất mặt quá, có thể nói là điều đại nhục đối với
bà đã tức giờ nghe Văn Đồng nói thế lại càng tức thêm, mắt bà trợn trừng
lớn tiếng quát :
- Nhãi con! Chớ vội ngông cuồng món nợ này sớm muộn gì ta cũng phải
thanh toán đồng thời lũ chuột nhắt đã đánh lén môn hạ ta cũng không chừa
một ai.
Văn Đồng ngang nhiên nói :
- Khi nào ngươi muốn gỡ món nợ đêm nay bổn thiếu gia sẵn sàng chờ đợi,
còn như định giết lũ chuột nhắt nào đó không dính dấp gì đến bổn thiếu gia
cả.
Khương Trạch đứng bên xen lời :
- Lão Cửu Bà! Lão phu vì đêm nay có việc nên món nợ giữa chúng ta lúc
khác sẽ thanh toán.
Đọn ông quay sang Văn Đồng cung thân nói :
- Chưởng môn xin khởi giá.
Vu Phi Nga tức giận đến tràn hông, nhưng biết tình thế không cho phép bà
nổi nóng đành phải hậm hực trong lòng.
Khương Trạch vốn giàu kinh nghiệm nhìn trong ánh mắt nữ ma đầu, ông ta
như cảm tưởng có điều gì khác lạ, tự bảo nên dè dặt mới được vừa theo sau
Văn Đồng ra khỏi Trang Viên, mắt ông vừa để ý động tĩnh chung quanh.
Nền trời mây đen đã giăng đây gió thổi rì rào, lá rơi lảo chả, đêm thu nơi
đất Bắc khiến cho ai nấy đều có cảm nghĩ buồn tẻ cõi lòng.
Văn Đồng mọi người bắt đầu thi triển khinh công, ngược theo chiều gió
chạy được ba dặm ngoài bỗng Khương Trạch ở phía sau vụt lên trước nắm
chéo áo chàng kéo lại.
Văn Đồng ngạc nhiên quay đầu lại thấy ông ta ra hiệu chỉ về hướng trái rồi
quay người nhắm theo hướng ấy im lặng cất bước phi nhanh.
Hướng trái là một đồi thấp toàn cỏ mọc không phải chính đạo, cũng không
có đường mòn thoạt đầu Văn Đồng ngơ ngác không hiểu gì cả, nhưng rồi
đoán được ý của ông ta ngay nhìn về Dịch Thành, Thanh Sương vẫy tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.