THIẾT CỐC MÔN - Trang 82

cất bước đuổi theo hai kẻ dạ hành phía trước liền đứng lại ngay, miệng lẩm
bẩm :
- Lại là nàng! Nàng đến đây để làm gì?
Nàng, chính là thiếu nữ áo trắng đã cứu Văn Đồng nơi sông Hớn Thủy.
Thiếu nữ áo trắng đứng ngoài miệng cốc, đưa mắt nhìn vào trong giây lâu,
mặt nàng khẽ mỉm cười, hai vai rung động, tà áo bạch tuyết lại nhẹ lướt vào
trong.
Văn Đồng đứng trên nhìn xuống, nên cử chỉ của nàng thấy rất rõ ràng, lòng
chàng không khỏi hồi hộp, lo lắng hộ cho nàng sẽ gặp phải hiểm nguy.
Nên hiểu tình cảm của con người thật là quái gở, từ khi Văn Đồng gặp nàng
trên con đò sang sông Hớn Thủy, tuy bị nàng tỏ ra khinh rẻ không hề đếm
xỉa nhưng từ ấy đến nay, mỗi lúc tâm chàng được rỗi rảnh là hình bóng của
nàng lại ám ảnh trong đầu.
Nàng là người con gái đầu tiên đã được in sâu hình dáng vào tim của chàng
thiếu niên áo lam ấy.
“Ha ha ha”, một tràng cười đắc ý, lạnh lùng phát ra, một đám người xuất
hiện chẹn lấy đường đi của Bạch Y Nữ.
Thiếu nữ áo trắng hừ một tiếng, dừng bước đứng nhìn họ.
Một người đàn bà áo đỏ, một lão già gương mặt đanh ác nhưng đã bị cụt đi
một tay, cùng tả hữu hai bên có sáu tên đại hán đang cầm binh đao hờ sẵn,
đứng trước thiếu nữ không đầy một trượng.
Đôi mắt lóng lánh của thiếu nữ quét nhìn mọi người một lượt, rồi cất tiếng
lạnh lùng hỏi :
- Nửa đêm thanh vắng các người chận đường của cô nương, vậy có ý gì?
Người đàn bà áo đỏ nghe nói cười lên :
- Cô em, đã biết nửa đêm thanh vắng cô lại đi đâu thế?
- Hừ! Các ngươi hỏi làm gì?
- Cha chả, cô em thật là nóng tánh, con đường này khó đi lắm đấy, cô em
theo chúng ta đi thôi.
- Im mồm, các ngươi có dang ra không?
“Cha chả” lão già một tay trợn mắt nhe nanh, tiến lên một bước quát lớn :
- Con nhỏ này thật to gan, không cho ngươi nếm chút mùi khổ sở thì ngươi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.