THIẾU NIÊN TỨ ĐẠI DANH BỘ - Trang 175

chữ từng chữ: “Đợi trời phạt hắn? Thiên đạo vô thân, hảo nhân vô lực. Đợi
ngày hắn gặp báo ứng? Cho dù báo ứng có thật trên đời, liệu chúng ta có
đợi được ngày đó? Đợi đến ngày đó, hắn còn tiếp tục hại thêm bao nhiêu
người? Kẻ giết người phống hoả thì vàng bạc đầy người, kẻ sửa cầu mở
đường thì chết không còn mảnh xương khô. Đợi trời phạt, không bằng
chúng ta tự mình làm! Các vị nhịn hắn, mặc kệ hắn, để cho hắn tác oai tác
quái, hắn mới dám vô pháp vô thiên như thế! Chính vì không ai lên tiếng,
không ai hành động, cho nên hắn làm gì cũng trót lọt! Trời chỉ giúp người
biết tự giúp mình, kỳ thực lão thành thiên bận rộn lắm, chúng ta không dựa
vào trời phạt, mà dựa vào chính mình, để cho trời cao thấy rõ, để xem ông
trời sẽ giúp ai! Kẻ bại hoại mất nhân tính như thế, ta liều mình không làm
bộ khoái, nguyện hi sinh tấm thân này, cho dù không giết được hắn cũng
phải làm hắn ăn không ngon, ngủ không yên!”

Chàng nói hết ruột gan mình bằng một lòng tin sắt đá đến mức dường

như có thể lấy mạng người, sau đó chàng nói: “Nếu muốn làm thì hãy theo
ta!”

Đúng lúc đó, từ ngoài miếu bỗng nhiên vọng vào một giọng nói trong

trẻo mà kích động của nam nhân:

“Không, ta không tin, Đại tướng quân không phải loại người như thế!”

Vừa nghe thấy chữ đầu tiên, Lãnh Huyết lập tức phi thân lao ra ngoài

miếu.

Giọng nói kia vọng vào từ bên ngoài, nhưng không ngờ, vừa lúc một

thân hình nữ giới mảnh khảnh cũng đang xông vào.

Lãnh Huyết vội dừng lại.

Người kia cũng muốn khựng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.