Cứ mỗi tháng đến ngày nhận lương là Li Daekang sống ở Seoul
vô cùng đau khổ. Anh làm việc trong một doanh nghiệp lớn đã
được 10 năm, trừ tiền thưởng thì thu nhập mỗi tháng của anh là
3.500.000 Won, nhưng anh nói mình đang sống một “cuộc
sống trả góp”, sau khi trừ đầu trừ đuôi, tiền lương mỗi tháng
của anh chỉ còn lại 300.000-400.000 Won.
Đầu tiên là khoản nợ thẻ tín dụng 1.060.000 Won, 800.000
Won là khoản trừ cho trung tâm thương mại và phí xăng dầu,
còn lại 260.000 Won là tiền mua trả góp chiếc ti vi LCD 42
inches. Hồi tháng 5, anh đã mua chiếc ti vi đó với giá
1.500.000 Won, chi trả bằng hình thức trả góp trong 6 tháng.
Anh Li nói: “Lúc đó chiếc giường tôi mua trả góp trong 10 tháng
vừa trả hết, lại thấy cái ti vi đời cũ mua từ 7 năm trước chất
lượng hình ảnh xấu quá, nên tôi muốn mua một cái mới, có
một trung tâm thương mại đưa ra mức giá rẻ bất ngờ, nên tôi đã
quyết định mua. Anh Li trả 700.000 Won cho lần đầu, còn lại
800.000 Won sẽ trả góp, theo quy định trả góp, lần sau nếu trả
bằng thẻ tín dụng thì anh sẽ bị tính lãi, nếu trả góp trong 6
tháng thì số lãi là 59.000 Won, nếu trả bằng tiền mặt hoặc
trả hết một lần, giá chiếc ti vi là 1.500.000 Won, nhưng nếu
trả góp thì sẽ phải trả 1.559.000 Won.
Trừ những khoản nợ thẻ tín dụng đi, những khoản chi tiêu cố
định cũng khá nhiều, năm ngoái anh dùng thẻ tín dụng Sam
Sung mua trả góp chiếc xe ô tô giá 20.000.000 Won trong vòng
36 tháng, mỗi tháng số tiền cả gốc lẫn lãi phải trả là 727.000
Won, trong đó tổng số lãi suất lên đến 170.000 Won.
Hai năm trước anh vay của công ty 10.000.000 Won với mục đích
làm tiền sinh hoạt, mỗi tháng lương của anh bị trừ thêm
300.000 Won, lãi suất mỗi tháng là 33.000 Won. 4 năm trước,
anh đã vay của ngân hàng 70.000.000 Won để mua nhà, mỗi