THƠ NGỤ NGÔN LA FONTAINE - Trang 57

Chước đâu khôn-khéo thực là!

Trăm phương nghìn kế thôi mà thiếu chi.

Trong khi Sói quanh đi quẩn lại,

Thì đàn Gà sợ-hãi suốt đêm.
Dẫu rằng buồn ngủ đã mềm,

Chống đôi con mắt mà xem chước gì.

Ra nhìn mãi rồi thì hóa quáng,

Té lộn nhào đâm choạng xuống sân.

Con này con khác ngã dần,

Sói tha con một để gần một bên.

Khi chồng-chất đã nên một đống,

Bấy giờ xâu đòn ống đem về.

Ở đời nên nhãng cái nguy,

Càng săn nom lắm, nhiều khi vào tròng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.