THƠ NGỤ NGÔN LA FONTAINE - Trang 89

.........

- Con cũng quá buổi rồi,

Phàm chưng muôn việc của người làm ra

Kiên-nhẫn khó xong mà dễ hỏng.

Cái chết đâu vẫn ngóng bên ngoài.

Thọ là ai? Yểu là ai?

Lão già, con trẻ vắn dài khác chi.

Nào đã biết ai đi tới đó?

Bóng hào-quang ai ngó sau cùng.

Sớm còn tối mất lẽ chung,

Vững chi cái mạng mà mong lâu dài

Bóng cây này dẫu ai nghỉ mát,

Con cháu nhà có thoát đi đâu.

Như già có chi lo sau,

Cháu con ăn quả về lâu thiệt gì.

Ngẫm cái sướng phúc đi vạn đại,

Ấy cũng là lão hái quả rồi

Quí hồ còn sống ít hồi,

Một ngày là một được ngồi hưởng vui.

Cũng có lẽ Trời xui hiểm-hóc,

Trên mồ bay Ác mọc lão nom.

Cụ già khéo nói chính mồm:

Một chàng qua bến, ngã tòm xuống sông.

Còn một chàng lập công với nước,

Phải đầu tên mũi mác chết toi.

Cậu ba nhân lúc thư rồi,

Leo cây chiết giống sẩy rơi vỡ đầu.

Cụ già nghĩ đến câu chuyện thế,

Khắc phiến bia mà để bên mồ.

Gọi là một tiếng Ô-hô!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.