THOÁT BÓNG - Trang 150

đó. Cô không thích điều này chút nào, làm cô thấy kỳ lạ lắm. Cô nghĩ
không biết là bọn chúng có phải đang do thám nhà cửa trong khu này
để kiếm một căn mà vào trộm không.”

Kỳ lạ là khi ai đó nói ta đừng nhìn đâu đó thì lại khó mà làm như

vậy. Lizette tập trung vào việc không nhìn. Vài cơn ớn lạnh chạy khắp
người cô. Vậy đó không phải là cô tưởng tượng; ai đó đang theo dõi
cô. Cô không biết nên hài lòng hay là sợ hãi.

Đừng nhìn, đừng nhìn. Cô cố nghĩ xem nên nói gì. “Mình có nên

gọi cảnh sát để nhờ họ kiểm tra thử không cô?”

“Cô không biết nữa.” Maggie không nhìn đâu ngoài Lizette. “Cô

thấy đáng lo lắm đó.”

Nếu đó là một băng trộm cướp đang do thám khu vực, Lizette biết

chính xác cô nên làm gì – và đột nhiên cô cũng biết nên đối phó với
khả năng còn lại như thế nào.

“Để cháu lo cho,” cô nói một cách kiên quyết. “Cám ơn cô đã để ý

canh chừng xunh quanh.”

Maggie trông hơi giật mình. “Cháu định làm gì?”
“Lấy biển số xe.”
Cô đã làm như vậy. Cô không phải lùi ra khỏi lối xe ra vào sáng nay

bởi cô đã quay đầu vào chiều hôm trước, làm theo kiểu đậu xe mới của
cô. Khi nổ máy, cô cẩn thận xem xét tất cả các chiếc xe đậu trên
đường và phát hiện kẻ xâm nhập gần như ngay tức khắc, mặc dù chiếc
xe trông rất bình thường, một chiếc sedan nội màu be. Cô biết hết
những chiếc xe thuộc con phố này, và chiếc này không nằm trong số
đó. Và có một người đàn ông trong xe, một người đang hơi ngồi sụp
về một phía như thể để tránh ánh mắt. Nếu cô chưa được cảnh báo, và
không đang tìm kiếm ông ta, cô có lẽ đã lái ngang qua luôn mà không
nhận thấy có gì bất thường cả.

Hắn đậu xe theo kiểu để cho nếu cô đi làm theo hướng thường đi thì

cô sẽ rẽ ở hướng ngược lại với chỗ hắn đậu; hắn sẽ có thể chạy ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.