THOÁT BÓNG - Trang 149

Chương mười lăm

K

hám phá ra rằng thể lực của cô thật ra cũng không đến nỗi tệ

mang lại một niềm vui bất ngờ, Lizette nghĩ vậy khi đang chuẩn bị đi
làm vào sáng hôm ấy. Hai đùi cô hơi đau một chút, nhưng không quá
tệ. Khi cô đi làm về chiều hôm đó và ăn một bữa tối nhiều hơn là chỉ
một thanh protein, cô sẽ chạy tiếp – và lần này sẽ xa hơn một chút, có
thể là nhanh hơn. Cô có lẽ không nên. Cô có lẽ nên để cho cơ bắp nghỉ
ngơi một ngày, nhưng chưa gì cô đã thấy háo hức được chạy tiếp rồi.

Cô đang chuẩn bị leo vào trong xe trên lối ra vào thì Maggie, trong

quần thể thao và áo thun, bước ra từ hiên trước nhà.

“Lizette, đợi cô chút!”
Một chút khó chịu, một chút vội vã – dù sao thì tán gẫu sáng sớm

cũng không phải là thói quen của cô – Lizette ngừng lại và nhìn người
hàng xóm qua mui xe. “Cháu phải đi làm…”

“Cô biết, cái này nhanh thôi.” Maggie vội bước tới rìa hiên và vẫy

Lizette lại. Lần đầu tiên bà không có con chó ăng ẳng nhỏ bên người,
mặc dù ngay khi Lizette nhận ra điều đó thì cô cũng nghe thấy tiếng
con chó bắt đầu sủa phía trong nhà, phản đối việc bị để lại một mình.

Chịu thua, Lizette bước tới chỗ hiên nhà, chần chừ bước qua đám cỏ

ướt sương. Cô thật không muốn đi làm với đôi chân ướt. “Có chuyện
gì hả cô?”

“Có thể lắm.” Lizette nhận ra Maggie không trang điểm, và bà trông

trẻ hơn khi như thế này. Thật là lạ. “Nghe này – cháu đừng nhìn nha,
làm gì cũng đừng quay đầu nha, nhưng mà có một cái xe lạ đậu trên
đường từ qua tới giờ. Một chiếc đã rời đi khoảng bảy giờ sáng nay, rồi
một chiếc khác tới thế chỗ. Y như là bọn chúng đang theo dõi ai vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.