THOÁT BÓNG - Trang 154

ít nhất là cho lần thanh toán kế tiếp. Sau đó thì cô không biết.

Có thể cô đang dần biến đổi thành một người bốc đồng hơn và biết

đủ thứ thuộc kiểu điệp viên, nhưng cô vẫn không thể khiến mình bỏ lỡ
một hoá đơn.

Kiểu điệp viên? Suy nghĩ đó như một luồng điện giật. Khỉ thật! Có

phải nó không? Có phải đó là thứ cô đã dính vào không?

Nghe khá hợp lý, nhưng lại thật đáng sợ. Cô không thể tưởng tượng

ra bản thân làm điệp viên thì như thế nào. Nhưng ngược lại, nếu cô đã
trải qua thứ kiểu như tẩy não biến cô thành một người khác, thì tất
nhiên cô không thể tưởng tượng ra rồi đúng không?

Đầu cô bắt đầu đau, một tín hiệu báo cho cô biết là nên ngừng suy

nghĩ về điều đó và làm cho xong việc cần làm. Ít nhất cơn đau đầu có
cảm giác như một cơn đau bình thường và không đột kích cô. Có thể
đó là dấu hiệu cho thấy cô đã điều chỉnh, hay… hay gì đó. Cô thở dài.
Như thể mọi thứ đều có thể giải thích được bằng vô số cách khác
nhau, và làm sao cô có thể đoán được câu trả lời đúng khi cách giải
thích hợp lý nhất là cái cho cảm giác không đúng nhất?

Ngân hàng khá đông người. Cô kiểm tra thời gian; nếu cô muốn ăn

chút gì cho bữa trưa thì cô sẽ phải mua món gì đó và ăn trên đường trở
về văn phòng.

Đến khi cô hoàn tất giao dịch và có hai ngàn đô-la tiền mặt được

xếp gọn gàng an toàn trong ví thì cô chỉ còn nửa tiếng trước khi phải
quay trở lại bàn làm việc. Có một cửa hàng thịt nướng cách văn phòng
không xa; đó không phải là món yêu thích của cô, nhưng ít nhất nó
cũng nhanh, và tiết kiệm được thời gian bởi cô sẽ đi ngang qua đó trên
đường về.

Cô định gọi trước và đặt món, nhưng điều có nghĩa là cho pin vào

điện thoại, và cô cảm thấy lo ngại tới mức không thể sai khiến bản
thân làm điều đó. Điện thoại giờ khiến cô có cảm giác bất an, nghĩ
rằng có lẽ ai đó đang lắng nghe từng lời cô nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.