Có 800.000 người khác nữa bị ung thư phát triển nhỏ không-xâm lấn và
nhiều loại ung thư da ôn hòa, cả hai loại này nói chung không lan truyền và
có thể chữa khỏi dễ dàng. Những loại ung thư này không được tính đến
trong thống kê ung thư hàng năm.
Với phụ nữ từ 35 đến 74 tuổi thì ung thư là nguyên nhân hàng đầu của tử
vong. Với đàn ông cùng độ tuổi đó, ung thư đứng thứ hai sau tim mạch là
nguyên nhân của tử vong.
Bất chấp tỉ lệ mắc ung thư cao và "cuộc chiến ung thư" của chính quyền
liên bang bắt đầu từ năm 1974 và được tài trợ nhiều trăm tỉ đô-la cho nghiên
cứu, hầu như không có tiến bộ nào trong chữa trị những dạng ung thư phổ
biến nhất.
Theo Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), có 7,9 triệu ca tử vong năm 2007
(13% trong tổng tử vong) là do ung thư. Dự kiến con số này vẫn tiếp tục
nâng cao đến 12 triệu ca tử vong vào năm 2030. Con số đó quá lớn và sự
chịu đựng là không thể hiểu nổi.
Ở Mỹ, tỉ lệ tử vong do ung thư tăng 8% vào năm 2004 so với năm 1970,
ngay trước "cuộc chiến ung thư" được phát động. Bất chấp số lượng lớn mọi
người đã bỏ thuốc lá trong những năm gần đây, theo Viện Ung thư Quốc gia
(National Cancer Institute) thì tỉ lệ mắc một số loại ung thư phổ biến như
ruột, vú, tiền liệt tuyến... vẫn tăng vọt.
Nói cách khác, ở Mỹ cứ hai người đàn ông thì có một người vàcứ ba
người phụ nữ thì có một người bị ung thư - trừ phi ta hiểu nó tốt hơn và thay
đổi lối sống mà tôi sẽ chỉ cho bạn.
Nếu khối u được phát hiện sớm và cắt đi, thì tỉ lệ nó sẽ không tiếp tục
phát triển hoặc xuất hiện vào khoảng 50%. Một khi ung thư đã di căn (phát
tán đến chỗ khác trong cơ thể) thì hóa trị và/hoặc xạ trị sẽ chỉ chữa khỏi cho
khoảng 2%. Chúng tôi không thích những tỉ lệ đó và không chấp nhận
chúng. Còn bạn?
Một cái nhìn thú vị khác vào bằng chứng thống kê về "thành công" của
điều trị ung thư chính thống được một nhóm ba nhà nghiên cứu chuyên
nghiệp tại Úc thực hiện. Công bố năm 2004 trong Tạp chí ung thư (Journal