THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT - Trang 308

đất. Một đóa hoa hồng bên má chàng lớn dần, lớn mãi, che khắp chân trời,
y nhắm mắt lại...

° ° °

Gió đã yên, cái tối hấp tấp tràn đến. Một tiếng nổ lớn ở xa xa. Trong lúc

thiu thiu ngủ Graber nghĩ thầm: "Sửa soan trọng pháo! Ta ở đâu đây?
Ngoài mặt trận?" Sự hiện diện của Elisabeth bên mình làm y tỉnh cơn mê
"Ở đây cũng có trọng pháo à? Có lẽ họ tập bắn?".

Elisabeth trỗi dậy:

- Ở đâu thế? Họ ném hay họ bay đi?

- Không phải phi cơ.

Tiếng gầm lại nổi lên. Graber lắng tai nghe.

- Chẳng làm gì có bom với súng. Cơn mưa đấy.

- Mưa bây giờ thì hơi sớm.

- Mưa gió không theo luật lệ nào cả.

Những cái chớp thứ nhất bắt đầu xuất hiện. Chớp có vẻ rụt rè yếu ớt so

với lửa sáng bom đạn của người tạo ra. Cả tiếng sấm cũng có vẻ hiền lành
so với cuộc dội bom của phi cơ nhào xuống tấn công.

Những giọt mưa thứ nhất rơi xuống. Họ chạy qua khoảng rừng thưa đến

nấp dưới cây to. Rồi tiếng mưa ào ào xối xuống lá như tiếng ồn ào của một
đám đông vô hình. Dưới bóng răm cây cối, Graber trông thấy mấy sợi dây
thiếc và nhôm trên cây rơi xuống vướng trên tóc người yêu, như một màng
lưới trên đầu, chớp làm sáng lên coi rất kỳ dị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.