THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 680

Sự nhiệt tình này khiến Từ Lai đâm ngại ngùng, sự thấp thỏm lúc nãy

đều bay biến hết.

Trước còn lo mẹ Cận Thời Xuyên không thích mình, giờ xem tình

hình trước mắt thì đúng là lo thừa. Mối quan hệ như nước với lửa giữa con
dâu và mẹ chồng trong truyền thuyết chắc chắn không phải là cảnh tượng
này.

Còn trong tưởng tượng cả Từ Lai thì cha Cận Thời Xuyên ắt cũng là

một người nghiêm túc, cẩn trọng giống cha mình, không ngờ thực ra bác
Cận lại là một người rất gần gũi, tính tình ôn hòa, dễ nói chuyện.

Mặc dù trên khuôn mặt bác trai bác gái đã khắc ghi dấu vết của năm

tháng nhưng vẫn có thể đoán được hồi trẻ họ chắc chắn là một đôi đẹp cả
vợ lẫn chồng.

Cô nhìn Cận Thời Xuyên một cái, thầm bật cười, chẳng trách họ lại

sinh được một anh con trai đẹp lồng lộng thế này, đây là vấn đề di truyền.

Bốn người ngồi nói chuyện cùng nhau, không khí vui vẻ, hòa thuận.

Trông bác trai và bác gái ngồi bên nhau đầy tình cảm, Từ Lai quay

sang nhìn người đang ngồi nói chuyện với cha mẹ kế bên mình, cách một
cái tay vịn.

Ừm, hy vọng sau này cô và anh cũng có thể như chưa mẹ anh bây giờ.

“Cháu dâu ông đến rồi đấy hả?”

Giọng nói sang sảng của một ông cụ từ khoảng cách không xa lắm

vẳng đến. Từ Lai nhìn về phía Cận Thời Xuyên, cười một tiếng hiểu ý.

Cận Thời Xuyên kéo Từ Lai đứng dậy, vui vẻ nói với cô: “Ông nội

đến.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.