THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 712

đứng bên ngoài dây cảnh giới ngày càng sốt ruột.

Vu Thi Thi vác đôi mắt đỏ hoe đứng bên cạnh cô, nhìn tòa nhà vẫn

đang bốc cháy, lẩm bẩm nói một mình: “Dương Dương, anh nhất định đừng
xảy ra chuyện, anh đừng xảy ra chuyện gì đấy.”

Tang Thu đứng phía tay bên kia của Từ Lai, tỉnh táo theo dõi diến

biến, không nói câu nào.

Từ Lai đứng giữa hai người. Tay cô lạnh toát, cố nắm chặt lại, móng

tay bấm mạnh vào lòng bàn tay, cảm giác đau nói cho cô biết đây là sự thật.

Bỗng nhiên, một tiếng nổ vang lên, toàn bộ tấm kính bên ngoài tòa

nhà ở tất cả các tầng đều bị rung vỡ. Trong khoảnh khắc, những nóc nhà
thuộc khu Hy Thành gần tòa cao ốc nhất đổ sập xuống, mặt đất rung lên
bần bật, khói bụi mù mịt.

Những người dân đứng xem bịt miệng hét lên, thầm cầu nguyện trong

lòng.

Các chiến sĩ phòng cháy chữa cháy đang ở bên ngoài đều chết sững.

“Đội trưởng, đội trường ở bên trong.”

“Đồng đội tôi đang còn trong đó, cứu người mau!”

“…”

Vu Thi Thi khóc rấm rứt, cả người run lên, hai tay vòng chặt trước

ngực.

Tang Thu đứng ôm hai tay, gân xanh trên bàn tay gồ lên nhưng vẫn

không nói lời nào giống như lúc nãy.

Từ Lai bặm chặt môi, đầu lưỡi nếm thấy mùi máu tanh tanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.