THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 105

Lâm Thiển đỏ mặt, nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, cô lí nhí đáp: “Vâng.”

Sau đó, cô giơ tay che mặt, liếc trộm Lệ Trí Thành qua kẽ ngón tay: “… Rất
dễ chịu.”

Khóe mắt Lệ Trí Thành ẩn hiện ý cười. Vẻ mặt của anh dường như muốn

nói điều gì đó nhưng lại thôi.

Lâm Thiển đột nhiên hiểu ra vấn đề. Anh cũng muốn cô dùng cách vừa

rồi với anh. Lâm Thiển lập tức quay đầu sang một bên, giả bộ thản nhiên
như không: “Anh còn ngủ nữa không? Mấy giờ rồi?”

“Bảy giờ. Chúng ta dậy đi.”

Lâm Thiển lập tức gật đầu: “Vâng.”

Lệ Trí Thành ngồi dậy, bật đèn đầu giường, bắt đầu mặc quần áo. Lâm

Thiển vẫn nằm nguyên một chỗ, lặng lẽ quan sát anh. Thấy anh tỏ ra bình
thản, không nhắc tới dục niệm vừa rồi, cô lại có chút thương xót.

Thật ra… cô không bài xích chuyện đó, chỉ là cảm thấy xấu hổ. Sáng nay,

cô được giải phóng, còn anh phải kiềm chế từ đầu đến cuối. Vậy sau này…
cô cũng sẽ thỏa mãn anh.

Sau này là từ khiến con người rung động biết bao. Cô và anh vẫn còn rất

nhiều “sau này.” Hai người sẽ ngày càng xích lại gần nhau, sẽ càng yêu
nhau hơn.

Rất lâu sau này, khi hồi tưởng lại cuộc trò chuyện chân thành vào buổi tối

hôm đó, trong lòng Lâm Thiển vẫn còn cuộn sóng. Cô cảm thấy may mắn
vì khi xuất hiện mâu thuẫn, cả cô và Lệ Trí Thành đều không giấu giếm, mà
dùng phương thức giao lưu thẳng thắn nhất, để hai bên thấu hiểu và trân
trọng nhau.

Cô nghĩ, thật ra Lệ Trí Thành đã nói sai một câu. Không phải cô đánh giá

cao anh, mà là đánh giá thấp anh. Giống như anh nói, bởi vì bụng dạ thâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.