THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 172

dọn dẹp. Lại nhìn hai chậu hoa lan ngoài ban công, Lâm Mạc Thần chau
mày. Hoa đã héo khô, thân cây đen sì như khúc xương nhỏ.

Rõ ràng bình thường Lâm Thiển chẳng bao giờ đến đây, lần này anh trở

về, cô mới tới quét dọn theo kiểu đối phó.

Phòng khách không một bóng người, phòng ngủ bật đèn sáng, có thể lờ

mờ thấy bóng Lâm Thiển ở bên trong. Biết anh đã về nhưng cô vẫn không
ra ngoài.

Lâm Mạc Thần cảm thấy bất thường, lập tức đi nhanh vào phòng ngủ.

Lâm Thiển đang lục tung ngăn kéo và tủ quần áo. Vừa đi làm về là cô đến

đây ngay, xắn tay áo sơ mi mở tủ lục lọi đồ của anh.

Nghe thấy tiếng động, Lâm Thiển chỉ ngoảnh đầu liếc anh một cái, ánh

mắt đầy vẻ giận dỗi.

Sau đó, cô tiếp tục tìm kiếm. Lâm Mạc Thần sa sầm mặt: “Đây là cách

em chào đón anh hả? Chưa cho phép đã tự tiện động vào đồ của anh, hơn
nữa còn ngay trước mặt đương sự?”

Chuyện này chưa từng xảy ra bao giờ. Trước đây Lâm Thiển thường

xuyên bay đi Mỹ thăm anh nhưng không bao giờ vào thư phòng, cũng chưa
từng động đến đồ của anh.

Lâm Thiển “hừ” một tiếng: “Đối với sự xâm lược của chủ nghĩa đế quốc,

người Trung Quốc khỏi cần giữ phép tắc lễ nghĩa.”

Lâm Mạc Thần hiểu ra vấn đề, em gái đang tìm hồ sơ về vụ thu mua.

Trầm mặc vài giây, Lâm Mạc Thần đi tới, kéo tay em gái, lôi cô ra phòng

khách, đẩy xuống sofa.

“Càn quấy.” Anh chau mày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.