THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 254

Lệ Trí Thành thầm tự giễu bản thân. Không ngờ anh cũng có ngày bị phụ

nữ đối xử lạnh nhạt, hơn nữa còn cảm thấy… hụt hẫng.

Anh cúi đầu nhìn kẻ đầu sỏ khiến lòng mình nhiễu loạn. Cô vẫn không hề

hay biết, hai chân đung đưa trong nước, bộ dạng rất đáng yêu.

Lệ Trí Thành lên tiếng: “Phụ nữ không được ngâm chân quá lâu trong

nước lạnh.”

Lâm Thiển kinh ngạc: “Chuyện này anh cũng biết cơ à?” Cô rút chân

khỏi mặt nước, sau đó trực tiếp lau vào người anh.

Chân cô toàn là nước, thành ra áo phông và quần dài của anh cũng bị ướt

một mảng. Lệ Trí Thành không bận tâm, giơ tay túm hai chân cô. Lâm
Thiển bị anh làm cho nhồn nhột, cười nói: “Bỏ em ra đi.”

Lệ Trí Thành nhướng mắt nhìn cô, nắm lấy bàn chân cô. Lòng bàn chân

truyền đến cảm giác ấm áp khiến Lâm Thiển mềm lòng. Dưới ánh hoàng
hôn, đôi mắt anh sâu thẳm, sắc mặt lộ vẻ dịu dàng, tỏa ra sức hút khó
cưỡng.

Lâm Thiển rung động trong lòng, còn anh từ đầu đến cuối không rời mắt

khỏi cô. Tiếp theo anh cúi đầu, đặt một nụ hôn nhẹ lên bắp chân cô.

Trái tim Lâm Thiển run rẩy, Lệ Trí Thành đã bắt đầu vừa hôn vừa khẽ cắn

dọc theo bắp chân cô. Toàn thân Lâm Thiển dội lên một cảm giác kích thích
mới mẻ, làm cô suýt nữa bật ra tiếng rên khẽ.

Khóe mắt chợt phát hiện trên bãi cát có mấy du khách đang tiến lại gần,

Lâm Thiển vội rút chân về, hai tay ôm đầu gối, né tránh Lệ Trí Thành.

Anh chỉ yên lặng nhìn cô. Rõ ràng hai người ở bên nhau lâu như vậy, thế

mà ánh mắt của anh vẫn khiến trái tim cô xao xuyến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.