THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 272

Vào giây phút này, Cố Diên Chi đứng giữa đám đông, bộ dạng đặc biệt

nhàn nhã và thoải mái.

“Cố tiên sinh.” Một giám đốc của tập đoàn DG cười hỏi: “Anh có hài

lòng về chuyến đi Mỹ lần này không?”

Cố Diên Chi tháo kính râm, nửa cười nửa không nhìn anh ta: “Rất hài

lòng, xin cảm ơn sự tiếp đoán của quý vị. Tôi nghĩ tôi đã đạt được nguyện
vọng kiếm thật nhiều tiền, du ngoạn vòng quanh thế giới. Tôi sẽ bắt đầu
hành trình từ nước Mỹ.”

Mọi người đều cười. Bên cạnh Cố Diên Chi là một giám đốc người Trung

Quốc, cũng vừa bay sang bên này. Anh ta hỏi: “Cố tổng đồng ý bán cổ
phần, còn rời khỏi Ái Đạt. Người trong giới đều hết sức kinh ngạc, tôi
muốn biết lý do tại sao?”

Câu hỏi mang hàm ý sâu xa.

Bởi vì vụ mua bán cổ phần là do Cố Diên Chi đàm phán với công ty đầu

tư, lãnh đạo cao cấp của DG chỉ nhìn vào kết quả cuối cùng. Người giám
đốc này trong quá khứ cũng được coi là đối thủ cạnh tranh của Cố Diên
Chi, nên anh ta ít nhiều nảy sinh sự nghi ngờ. Nhưng cổ phần đúng là đã
bán, DG đã kiểm soát công ty Ái Đạt cũ. Vì vậy, anh ta mới càng nghi hoặc.

Trước ánh mắt tò mò của mọi người, Cố Diên Chi mỉm cười, chỉ trả lời

ngắn gọn: “Đây là lý do cá nhân, xin thứ lỗi tôi không thể tiết lộ.”

Nhưng trên đời này chẳng có bức tường nào không lọt gió. Tại sao Cố

Diên Chi rời khỏi Ái Đạt? Người của công ty đầu tư MK đương nhiên giải
thích rõ nguyên nhân với tập đoàn DG. Vài ngày sau, tin tức từ nội bộ DG
dần lan truyền ra cả ngành túi xách.

“Dùng xong rồi vứt bỏ” là thủ đoạn bất biến của những kẻ ngồi trên cao

từ xưa đến nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.