“Vâng. Vẫn còn ít công việc, khi nào làm xong em sẽ về.”
“Được.” Anh nói: “Em đã đánh một trận rất đẹp. Bây giờ đến lượt anh
rồi.”
***
Gần đây, Trần Tranh và Charles gặp phải một vấn đề nan giải.
Một trang web chuyên bán các nhãn hiệu túi xách của nước ngoài không
biết từ đâu chui ra. Hơn nữa, trang web đó ngày càng nổi tiếng, sức ảnh
hưởng ngày càng lớn.
Bởi vì nhiều nhãn hiệu quốc tế bán sản phẩm tại các nước Âu Mỹ với
mức giá thấp hơn ở Trung Quốc nên có người lợi dụng điều này, mua sản
phẩm ở nước ngoài, bán cho người tiêu dùng trong nước. Kể cả cộng chi
phí vận chuyển nhưng mức giá vẫn thấp hơn giá bán tại các cửa hàng ở
Trung Quốc.
Trên thực tế, kinh doanh theo theo phương thức này đã tồn tại từ lâu
nhưng quy mô thường không lớn, không ảnh hưởng đến DG. Doanh nghiệp
không được phép kinh doanh kiểu này, do nó liên quan đến thuế nhập khẩu
và vấn đề đại lý sản phẩm, doanh nghiệp của anh không quyền đại lý sản
phẩm, làm sao có thể nhập hàng với số lượng lớn, làm rối loạn thị trường
của tôi. Bởi vậy, kinh doanh kiểu này đều là hộ cá thể. Bọn họ không có
thực lực tài chính nên chỉ có thể bán một vài, đến mấy chục sản phẩm là
cùng.
Ngoài ra, người tiêu dùng không có năng lực phân biệt thật giả. Bây giờ
hàng nhái loại A của Trung Quốc còn thật hơn cả hàng thật. Vì vậy, mức độ
đáng tin cậy của hộ cá thể cũng là một vấn đề lớn.
Nhưng bây giờ, tình hình đã thay đổi hoàn toàn.