THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 382

Hành động này của bố vợ nhằm mục đích trói chặt anh ta vào Chúc Hàm

Dư, hay là trói anh ta vào tập đoàn Chúc thị? Lấy cổ phần của Chúc thị làm
mồi nhử, thử hỏi có người đàn ông nào không động lòng?

Như nhìn thấu tâm tư của Ninh Duy Khải, Chúc Bác Văn cất giọng bình

thản: “Hàm Dư là con gái mà tôi yêu thương nhất. Tôi hy vọng nó sống
hạnh phúc cả đời.”

Ninh Duy Khải trầm mặc hồi lâu, Chúc Bác Văn nhẫn nại chờ đợi quyết

định của con rể.

Cuối cùng anh ta ngẩng đầu, cất giọng ôn hòa với bố vợ: “Cấm ơn bố,

nhưng con chỉ muốn tập trung vào việc quản lý Tân Bảo Thụy.”

Rời khỏi nhà họ Chúc, Ninh Duy Khải huýt sáo trên suốt quãng đường

về, cho thấy tâ trạng rất tốt. Nguyên Tuấn đang lái xe ở phía trước cười hỏi:
“Chủ tịch, có chuyện vui sao?”

Ninh Duy Khải mỉm cười, không trả lời.

Từ chối cổ phần trí giá cả trăm triệu cũng được coi là chuyện vui?

Nghĩ đến cổ phần của Chúc thị, lại nhớ tới Chúc Hàm Dư ở nhà, Ninh

Duy Khải lên tiếng: “Đi chợ hóa quả mua ít măng cụt.”

“Vâng.” Nguyên Tuấn trả lời dứt khoát, trong lòng rất phấn khởi.

Nói thế nào nhỉ, anh có cảm giác như quay về thời gian trước đây. Măng

cụt là loại quả Chúc Hàm Dư thích ăn nhất. Đường đường là một CEO,
nhưng Ninh Duy Khải vẫn thường đích thân đi chợ, chọn từng quả một cho
vợ.

Nếu xét về sự yêu chiều của một người đàn ông với một người phụ nữ, có

thể nói trước kia Ninh Duy Khải chiều Chúc Hàm Dư lên tận trời cao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.