THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 392

Sống gần ba mươi năm cuộc đời, có lẽ Lệ Trí Thành chưa bao giờ cảm

thấy xúc động như thời khắc này, khi nghe thấy bốn từ “Lệ Trí Thành con”.

Nhưng dù trong lòng xao động, sắc mặt anh vẫn rất điềm tĩnh. Anh cọ cọ

ngón tay vào cái bụng Lâm Thiển, bình thản mở miệng: “Lầm rất tốt.”

Lâm Thiển cười: “Cám ơn lời khen ngợi.”

“Anh nói là anh làm tốt.”

“... Xì.”

Lâm Thiển muốn nhảy khỏi người Lệ Trí Thành, cô lên tiếng: “Vì vậy

mấy thàng này anh không được động đến em.” Vừa động đậy đã bị anh giữ
chặt, giọng nói trầm thấp dễ nghe vang lên bên tai cô: “Anh sẽ không
động.”

Tay và miệng của anh quả nhiên an phận, chỉ lặng lẽ ôm cô.

Xung quanh vô cùng yên tĩnh. Hai tay Lệ Trí Thành vòng qua người Lâm

Thiển, anh không lên tiếng chỉ tựa cằm vào hõm vai cô. Nghe tiếng tim đập
trong lồng ngực anh, Lâm Thiển cảm thấy trong lòng tan chảy.

Mọt lúc sau, cô mở miệng hỏi: “Tại sao anh lại thích để em ngồi trên

người anh? Anh thích tư thế này à?”

Lệ Trí Thành lặng thinh. Một lúc sau, anh mới mở miệng: “Anh thích rất

nhiều tư thế.”

Lâm Thiển cười. Đúng thế, điều này không sai chút nào, anh đúng là

thich nhiều tư thế... Khụ khụ...

Nhưng anh có vẻ thiên vị kiểu ngồi này hơn cả. Trước đây Lâm Thiển cho

rằng, người đàn ông gia trưởng có dục vọng chiếm hữu rất mạnh như Lệ Trí
Thành đều thích đè phụ nữ dưới thân, giống các nhân vật nam chính trong
tiểu thuyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.