Hác Liêm vẫn chưa đến trường, tuy học sinh biết nhiều tin đồn nhất cũng
không rõ tin tức về cậu ta, nhưng mọi người đều phán đoán ra, chuyện cậu
ta phạm phải nghiêm trọng hơn Trương Tuấn rất nhiều.
Đồng Vân Châu thường đến tìm Trương Tuấn, không phải lúc Trương
Tuấn đang suy từ gì đó, nhất định là đang ở cùng cô ấy.
Mọi người thường xuyên thấy Trương Tuấn và Đồng Vân Châu ở cạnh
nhau, nhưng lại không thấy cậu và cô bạn gái Trần Diệc Nam ở bên nhau.
Tôi có một loại cảm giác, Trương Tuấn hẳn là vừa bị cô ấy đá. Quả nhiên,
không lâu sau, trường cấp Ba truyền đến tin tức, Trần Diệc Nam đã chia tay
với Trương Tuấn, cách chia tay của cô nàng này cũng cực giống với hai cô
nàng trước, vô cùng văn nghệ, cực kỳ phù hợp với chờ mong của đại chúng
thanh thiếu niên mê văn nghệ.
Vào một ngày, bọn Tống Thần đang thảo luận về lời kịch, tôi và Quan
Hà đang bàn xem nên hát bài nào, tiếng ồn ào trong hành lang đột nhiên
biến mất, mấy nữ sinh chạy vào, thật có lỗi hỏi: “Có thể nghe đài một lúc
không?”
Chúng tôi đều buồn bực gật đầu, cho rằng trong trường có sự kiện đột
xuất nào đó, ban lãnh đạo nhà trường muốn nói chuyện.
Mấy cô bạn ấy mở đài lên, lập tức nghe thấy giọng nói tràn ngập tình
cảm, quanh quẩn trong phòng học của người chủ trì: “Sau đây là bài hát mà
phát thanh viên tiền nhiệm Trần Diệc Nam của trường dành tặng cho người
bạn tốt Trương Tuấn của mình, bạn ấy muốn nói với cậu ba câu. Câu đầu
tiên ‘Cảm ơn cậu’, câu thứ hai ‘Tạm biệt’, câu thứ ba ‘Xin lỗi’. Tiếp theo
chúng ta hãy cùng thưởng thức giọng ca của nữ ca sĩ HongKong Trần Thục
Hoa với bài hát “cuồn cuộn hồng trần”.” [1]
“Ban đầu, anh vô tình
Không giống thiếu nữ như em