THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 391

Tôi ngồi phịch trên sofa, không thể nhúc nhích.

Bên ngoài có tiếng còi ô tô, anh ấy vội ra mở cửa, bảo tôi: “Anh Lí đến.

Tôi vội vàng chạy ra, chui vào xe ngồi cạnh anh Lí, khẩn cấp hỏi: “Tiểu

Ba đâu?”

Trong mắt anh Lí tràn đầy tơ máu: “Anh phái người ép nó đến nơi khác

rồi.”

“Anh ấy sẽ bị kết án sao?”

“Anh đang cố gắng sắp xếp mọi chuyện với người bị thương, hy vọng

hắn có thể nói với cảnh sát rằng, không thấy rõ ai đánh mình.”

“Cơ hội thành công có cao không ạ?”

“Có cửa. Anh bảo người đến vừa đấm vừa xoa thằng đó, bố mẹ nó đều

lớn tuổi, nó tàn phế đã là sự thật, thay vì nói một câu đưa Tiểu Ba vào ngục
giam, không bằng nhận lấy một khoản tiền, sống nốt nửa cuộc đời còn lại.
Nếu nó không thuận theo chúng ta, bây giờ chúng ta cũng không có cách
nào với nó, nhưng trừ khi nó đưa được cả đám chúng ta vào tù, nếu không,
chờ qua cái năm quản chặt này, cả nhà nó sẽ phải nằm trong quan tài, anh
đây chấp tất cả.”

“Vì sao Tiểu Ba phải làm như vậy? Trong vũ trường thật sự có thuốc

phiện ư?”

“Em biết rõ quy củ của anh đấy, tuyệt không dính đến thuốc phiện, thuốc

phiện là thứ hãm hại vũ trường, chuyện này cũng phải trách anh, anh nghĩ
mấy năm nay mình luôn làm ăn có quy củ, mọi chuyện giang hồ đều không
liên quan đến mình, thấy Tiểu Lục làm ăn thuận lợi, không ngờ mình lại bị
kẻ hãm hại, Tiểu Ba hết đường chối cãi, vì muốn bảo vệ anh và Tiểu Ba, Ô
Tặc nhận tất cả tội lên đầu mình. Mấy ngày nay anh không khống chế được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.