THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 390

thường này, tôi lập tức chạy ra chỗ bảng thông báo của trường, chữ đen trên
nền bảng trắng ghi rất rõ ràng.

Thật sự là Tiểu Ba!

Tôi không lên lớp, xoay người định rời đi, Quan Hà nhìn thấy hành động

của tôi, nhắc nhở tôi: “Hiệu trưởng đã lên tiếng, các chủ nhiệm lớp cũng
đều bắt đầu quản chặt kỉ luật, cậu đừng để ngã vào hang.”

Tôi không để ý đến cô ấy, chuồn ra khỏi trường từ cửa phụ, gọi ngay xe

kéo, đến quán karaoke.

Cửa chính của quán đóng chặt, tôi gõ cửa mãi mà không có ai ra mở, tôi

chỉ có thể đến “Bên Dòng Nước”, nhưng không ngờ ở “Bên Dòng Nước”
cũng đóng kín cửa.

Tôi lo lắng đến mức gõ đập thật mạnh vào cánh cửa chính, rốt cuộc, cửa

sổ bên cạnh có người mở ra, người ở bên trong thấy là tôi, bảo tôi: “La Kì
Kì.”

Tôi tiến lên: “Anh Lí đâu? Tiểu Ba đâu?”

Anh ấy kéo tay tôi, đưa tôi vào: “Em đợi chút, anh đi gọi điện thoại cho

anh Lí, bảo em ở đây.”

Tôi đi đi lại lại, anh ấy gọi điện thoại xong, quay lại nói: “Anh Lí nói sẽ

đến đây ngay, em đợi anh ấy một lát.”

“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?”

“Anh chỉ là đàn em, cụ thể thế nào anh không rõ lắm, chỉ nghe nói anh

Tiểu Ba bị người báo là có thuốc phiện trong vũ trường, anh Ô Tặc bị đưa
đến đồn cảnh sát, hình như anh Tiểu Ba đánh thằng kia thành tàn tật. trước
mắt anh Lí ngừng tất cả việc kinh doanh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.