lời nói chuyện với anh, cũng nhớ rõ là khi đó dù anh có tìm hòn đá giúp tôi
không, tôi cũng rất vui vẻ.
Anh nói: “Mỗi lần tản bộ ở bờ sông, đều vô thức tìm kiếm những hòn đá,
nếu có hòn nào đẹp sẽ nhặt lên, một hòn đá đại diện cho một năm, sau này,
sinh nhật hàng năm của em, anh đều sẽ chọn hòn đá đẹp nhất để tặng em,
anh hy vọng sau này em sẽ có một trăm hòn đá anh tặng.”
Tôi nghĩ một lúc, mới hiểu được ý của anh ấy, trong phút chốc, tôi lại
bay từ địa ngục lên thiên đường, trong lòng tràn đầy cảm động, ngoài
miệng lại tránh nặng tìm nhẹ nói: “Em làm sao có thể sống đến hơn một
trăm tuổi?”
Anh cười nói: “Chúng ta cùng nhau sống, có thể sống được.”
“Anh cứ mơ tưởng hão huyền đi!”
“Đây cũng không phải là mơ tưởng hão huyền, mà có căn cứ khoa học,
họ nói bí quyết của người sống lâu chính là duy trì tâm tình tốt, chỉ cần hai
ta ở bên nhau, nhất định mỗi ngày đều có thể vô cùng vui vẻ, chúng mình
nhất định có thể sống hơn một trăm tuổi.”
Anh nói có mũi có mắt, tôi không nhịn được che miệng cười không
ngừng, những gì không vui của buổi tối đã bị ngọt ngào bao phủ không còn
thấy bóng dáng tăm hơi.
Có phải mỗi câu chuyện tình yêu đều đã đi tới đường cong nhấp nhô cao
hứng và mất hứng? Tôi không biết, tôi chỉ biết trái tim nhạy cảm của tôi, sẽ
vì một câu nói của anh, mà ngã vào đáy hang trong khoảnh khắc, cũng sẽ vì
một hành động của anh, mà nháy mắt đã bay tới thiên đường, nhìn thì thấy
như là thay đổi thất thường, nhưng thật ra, tất cả đều có tiêu chuẩn đánh
giá: anh có quan tâm đến tôi hay không.