THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 683

ấy, thì càng phải học tập tốt hơn nữa, để chứng minh mình tài giỏi, có năng
lực, như vậy có lẽ sẽ có một ngày nào đó cậu ấy thích cậu.”

Dương Quân phỏng chừng rất không phục logic của tôi, buồn bực hỏi:

“Nếu tớ hận cậu ấy thì sao?”

Tôi cười lạnh một tiếng: “Vậy càng phải học tập tốt, chỉ có như vậy, sau

này cậu mới có thể công thành danh toại, sống tốt hơn cậu ấy, đạp cậu ấy
xuống dưới chân.”

Dương Quân bị tôi nói cho mơ hồ, ngây ngốc nhìn tôi, tôi phất phất tay:

“Tớ chỉ là bạn của cậu, nghĩa vụ đã làm xong, nếu cậu suy sút sa đọa, tớ
cũng không nói một câu vô nghĩa nào, dù sao, muốn đi con đường như thế
nào, chỉ có bản thân mới có thể quyết định, trên đời này, nếu không tự yêu
mình, thì cũng không có ai yêu cậu!”

Dương Quân yên lặng trầm tư thật lâu, bỗng nhiên nói: “Lúc đầu nghe

nói cậu và Trương Tuấn ở bên nhau, tớ thấy cậu có thể chịu áp lực rất lớn,
bây giờ bỗng nhiên cảm thấy, thực ra Trương Tuấn cũng phải chịu áp lực
rất lớn.”

Tôi không hiểu hỏi: “Có nghĩa là gì?’

Dương Quân lắc đầu, nhìn vào chỗ tối ngẩn người, trên mặt là khổ sở

không hề che giấu, vào lứa tuổi chúng tôi, vì thích rất thuần túy, nên bi
thương cũng rất thuần túy. Vì nỗi bi thương này, Dương Quân giống như
đột nhiên trưởng thành thêm mấy tuổi, không hề giống một năm trước khi
tôi vừa quen cậu ấy, không thèm để tâm đến chuyện gì.

Trưởng thành giống như luôn đi cùng với đau xót, có phải khi đã từng bị

thương, mới có thể tạo nên lớp vỏ? Khi một tầng lại một tng vỏ bao quanh
lòng chúng tôi, chúng tôi sẽ không dễ bị tổn thương nữa, cũng sẽ không dễ
cảm động, rồi cũng trưởng thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.