Mới hạnh phúc không bao lâu vì sao em lại kiên trì đó nhất định là
Chuyện khó quên nhất trong lòng
Trương Tuấn dựa vào ghế nằm, yên lặng lắng nghe.
Anh vẫn luôn tin rằng mình đã quên, nhưng thật ra, anh lại cất giấu
những kỷ niệm đó ở chỗ sâu kín nhất, mặc cho thời gian thấm thoát, tro bụi
của năm tháng vùi lấp nó, nhưng, nó vẫn ở nguyên chỗ đó.
Nhiều năm sau, lần đầu tiên anh hỏi bản thân, vì sao không thể quên?
Có lẽ những năm tháng đó khắc ghi vui cười và sầu bi ở tuổi thanh xuân
của anh, thời niên thiếu chân thành tha thiết và vụng về, nỗ lực mà không
được như mong muốn, nếu không có cô, có lẽ thành tích thi vào đại học của
anh sẽ không tốt như vậy, không thể thoải mái lựa chọn trường đại học và
chuyên ngành mình thích; cô cũng cho anh biết làm thế nào để đuổi theo
giấc mơ, thực hiện giấc mơ, một cô gái nhỏ bé cũng có thể vì giấc mơ mà
bất khuất, anh là một đại nam nhi há có thể không làm được sao? Vì thế,
anh mới có thể từ chối nhận công việc làm ăn của bố, kiên trì làm thiết kế
cảnh quan lâm viên mà mình thích, mới có thể nỗ lực không than vãn sau
vô số thất bại, mới có thể hưởng thụ niềm vui sướng sau khi nỗ lực thu
hoạch được thành công, mới có thể thực sự lý giải cái gì là cảm giác thành
tựu.
Cô để lại ánh sáng trong trái tim anh, làm cho cuộc đời anh rực sáng và
thú vị hơn.
Yêu cô, làm bản thân anh trở nên tốt hơn!
Di động của anh kêu tút một tiếng báo hiệu có tin nhắn.
Anh không có tâm tình để ý, nhưng đối phương vô cùng cố chấp, không
ngừng gửi tin nhắn, lặp đi lặp lại những sáu lần, anh cầm lấy điện thoại di