THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 867

động, là một dãy số xa lạ.

“Xin hỏi đó có phải là Trương Tuấn không?”

Cả sáu tin đều giống nhau như đúc.

Anh trả lời, “Đúng, bạn là ai?”

“Tớ là Quan Hà, hy vọng cậu còn nhớ rõ tớ, tớ có chút việc muốn nói với

cậu.”

Trương Tuấn quá bất ngờ, “Đương nhiên nhớ rõ, tớ không quen viết tin

nhắn, bây giờ sẽ gọi cho cậu.”

Điện thoại còn chưa thông, tin nhắn mới lại đến, “Vậy cậu nhất định còn

nhớ rõ La Kì Kì?”

Trương Tuấn không biết trả lời tin nhắn này thế nào, càng không biết

mình có nên gọi điện thoại cho Quan Hà không, anh mờ mịt nhìn về phía
trước, âm thanh từ máy tính đang phát ra câu nói “Anh tới quá đột ngột, em
muốn ghi nhớ cả cuộc đời” .

Quan Hà hiển nhiên cũng không cần anh trả lời, một tin nhắn nữa đã đến,

“Ngày sinh nhật hồi lớp 11 của cậu, Kì Kì tặng cho cậu một bình thủy tinh
đựng những ngôi sao may mắn, cậu đã từng đọc câu nói bên trong chưa?”

Lần này, anh không còn can đảm để gọi điện thoại, tựa như thế này mới

có thể bảo vệ bản thân ở một khoảng cách an toàn, anh gửi tin trả lời, “Có ý
gì?”

“Vậy cậu chưa đọc rồi. Nếu cậu còn chưa vứt bỏ nó, thì mở những ngôi

sao may mắn ra và đọc câu nói của cô ấy đi.”

Anh còn chưa hiểu ý cô, một tin nhắn nữa đã tới, “Nếu cậu đã ném đi,

coi như tớ chưa nói gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.