THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 917

Chúng ta không phải trẻ con, đều biết thực ra con người phải sống dưới ánh
mắt của người khác.”

Anh Lí vỗ vỗ bả vai Tiểu Ba, “Đây là một thế giới thật, mày lại luôn luôn

lý trí, hẳn là hiểu được giữa hai đứa không có khả năng!” Anh Lí nắm đầu
mẩu thuốc lá, hút một hơi cuối cùng, rồi ném đầu mẩu thuốc đi, “Mày hỏi
một trăm người, một trăm người sẽ đều nói có nghĩ tới cũng đừng nên nghĩ
làm gì.”

Tiểu Ba ngẩng đầu lên, mỉm cười nói: “Em biết, em không nghĩ, đại ca,

đưa em về nhà đi!”

Anh Lí dùng sức giẫm lên đầu mẩu thuốc lá, mạnh mẽ nghiền nát nó, đột

nhiên đấm Tiểu Ba hai quyền, Tiểu Ba bị đánh cho loạng choạng, lùi về
phía sau mấy bước.

Anh Lí chỉ vào anh trách móc: “Mày có biết cái rắm ấy! Mày có biết có

bao nhiêu người nói với anh, nói mày rất khôn khéo, bảo anh phải đề phòng
mày? Nhưng anh không tin mấy lời của họ, anh tin mày! Khi Ô Tặc mới từ
ngục giam đi ra, ngay cả chúng ta cũng khuyên nó đừng nhớ thương Xinh
Đẹp, người ta bây giờ rất khá, vậy mà Ô Tặc mặc kệ, nhất quyết muốn đi
tìm Xinh Đẹp, kết quả như thế nào? Mày cũng thấy đấy! Người anh em
ngốc nghếch đã từng ngồi trong tù của chúng ta lại có khả năng cưới về
một cô vợ thông minh, có năng lực lại xinh đẹp! Bao nhiêu người giật mình
ngỡ ngàng? Mấy năm nay, bao nhiêu người khuyên mày rời khỏi anh, tự
lập con đường riêng, nhưng sao mày không làm? Chuyện tốt như thế, sao
mày không làm đi?”

Tiểu Ba không hé răng.

Anh Lí rống lớn: “Hứa Tiểu Ba, có phải mày sống an nhàn lâu quá rồi,

quên xuất thân của chúng ta? Chúng ta là những kẻ hỗn nháo! Là lưu manh
cái gì cũng dám làm! Mày đâu phải lương dân, làm gì cũng lo toan tính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.