THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 930

con đường ba phần quen thuộc, bảy phần xa lạ, dạo đi, dạo lại.

Cô còn bị lạc đường, nhưng đi đi lại lại, vẫn ra ngoài được, hơn hai giờ

sau, đi tới trước phòng khiêu vũ.

Đã thay đổi hoàn toàn, không tìm thấy “Bên Dòng Nước” của ngày trước

nữa.

Bởi vì tất cả đều nằm trong dự đoán, nên La Kì Kì cũng không quá thất

vọng, theo dòng người, chậm rãi bước đi, mỉm cười đánh giá từng cái góc,
nhưng sâu trong lòng vẫn có một tia phiền muộn không thể lái đi được.
Người xưa thở dài cảnh còn người mất, nhưng lại không biết điều bi ai nhất
là cảnh vật không còn thuộc về mình, người nay còn không có cảnh vật để
mà tưởng nhớ.

Ba chữ “Bên Dòng Nước” thật to, cô hoàn toàn không chuẩn bị tâm lý,

mà nó đã đột nhiên nhảy vào mắt.

Giây phút đó, cô dường như đã ngừng thở.

Chỉ sau một cái chớp mắt, cô đã khôi phục lại trạng thái bình thường. Chỉ

là tên quán giống nhau mà thôi. “Bên Dòng Nước” là một hiệu sách rộng
rãi cổ kính, không phải phòng khiêu vũ ngợp trong vàng son. Tuy nhiên, cô
lại không nhịn được đẩy cửa kính ra, nâng rèm trúc lên, đi vào hiệu sách.

Không gian thoáng mát, thanh bình, hoàn toàn khác với thế giới bên

ngoài.

Không biết là vì thời gian, hay vì việc kinh doanh vốn không thuận lợi,

mà khách trong hiệu sách không nhiều lắm, hai cô nhân viên cũng có vẻ
lười biếng nhàn hạ, nhìn thấy cô tiến vào, chỉ cười cười.

La Kì Kì vừa đi vừa đánh giá những cuốn sách trên kệ, hiệu sách trang

hoàng đặc biệt theo phong cách lâm viên Trung Quốc cổ xưa, lợi dụng giá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.