THÔN QUÊ LIỆT TRUYỆN - Trang 11

- Rồi tao sẽ làm mối cho mày một “đầy tớ của nhân dân”, tức là một lão

bụng phệ ngồi xe con, tiêu tiền Nhà nước ấy mà. Càng già càng háo của
ngọt, càng muốn sống gấp. Lão này giàu cực. Có vợ nhà quê. Ba thị mẹt.
Mày mà tòi cho lão một hoàng tử thì quá Nữ hoàng. Nhưng thôi, chuyện ấy
tính sau. Bây giờ phải nghĩ cách kiếm tiền mùa World Cup này đã. Phải
dùng cái điện thoại di động này mà kinh doanh…

- Nhưng cậu bảo mình gọi di động cho ai?
- Mày dốt. Gọi cho chỗ nào có tiền. Đi theo tao. Hồng The gọi một chiếc

taxi. Hai cô bạn đến một cửa hàng điện thoại di động. Chỉ sau mươi phút,
họ đã đổi được một chiếc điện thoại NOKIA của bọn chôm chỉa bán lại
cùng với hai triệu rưỡi tiền mặt.

- Thấy chưa, vừa có tiền, vừa có máy điện thoại. Có năm trăm trăm

nghìn mà vẫn nghiêm chỉnh, vẫn gọi đi năm châu bốn biển.

- Tớ phục tài cậu - Mộng Huyền nhìn bạn đầy biết ơn.
- Bây giờ tao bày cách cho mày kinh doanh. Trong tháng World Cup này,

với cái máy di động cũ 500.000đồng này, nếu làm ăn giỏi, mày cũng kiếm
được 50 triệu.

- Tức là lãi một trăm lần?
- Chứ sao. Mà sắc đẹp như mày, có khi còn hơn. Bọn đàn ông cả thế giới

đang dửng mỡ lên về quả bóng tròn. Mày có những hai quả, phải cho chúng
nó chết.

Hồng The vừa nói vừa dằn người Mộng Huyền rồi lột coóc xê để nhìn

bằng đuợc hai bầu vú ngồn ngộn, nõn nà mà không giấu được sự … ghen
tỵ.

Ngay ngày hôm ấy, vợ chồng Hồng The đã thu xếp cho Mộng Huyền

một gian nhà trọ đầu hồi, kề mặt tiền ngõ xóm. Một tấm biển lớn “Câu lạc
bộ World Cup “ được treo lên, kèm theo những dòng quảng cáo, giật gân:

+ phục vụ xem bóng đã miễn phí bằng màn hình phẳng 21 inh.
+ Đại lý độc quyền chương trình giải trí truyền hình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.