THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 103

mùi gì đó mặt trời đang ở đỉnh đầu, trời nước xanh biếc một màu, chính là
lúc du khách rất đông mới phải.
Nhưng hôm nay, ngoại trừ bên nham thạch phía hữu có một lão ngư
phủ đang buông cần xuống nước, chẳng còn thấy một du khách nào nữa cả.
Đó chính là lúc ba người cất bước định lên núi.
Hốt nhiên thấy cần câu lão ngư phủ lay động mạnh, lão kéo lên một
con cá chép màu vàng óng quẫy mạnh văng ra xa bảy tám trượng nhắm
thẳng vào Yến Lăng Vân, nó đang quẫy trên không bỗng đưa thân thẳng
chúi xuống như một mũi tên đâm xuống chàng.
Xem tình hình rõ ràng không phải là ngẫu nhiên. Tức thì lại nghe lão
ngư phủ cười ha hả:
- Đây là đệ nhất quan (cửa thứ nhất) Lý Ngư Vượt Long Môn, xem
tiểu tử đối phó ra sao!
Xưa nay Yến Lăng Vân không muốn đa sự nhưng hai bên chẳng hề
quen biết, đối phương lại đùa giỡn quá tay như thế khiến chàng bất giác nổi
giận, lập tức ngầm đề chân khí không đáp, đẩy chân lực ra thành một luồng
kình phong cuốn con cá vất xuống nước. Vị lão ngư phủ kia đang cầm cần
câu liền vươn vai tung thân đến trước mặt ba người chận được đi họ, đưa
mắt nhìn Yến Lăng Vân như đo lường một lúc rồi vuốt râu trầm giọng:
- Lão phu Phiên Dương Điếu Tẩu Đồ Long được tin báo các vị đến
Kim Lăng phó ước nên đến đây đợi, trên núi còn có ba vị đồng bạn có ý
muốn thỉnh giáo, ba vị đã qua được cửa này, lão phu xin dẫn đường, xin
mời!
Liền đó chuyển thân dẫn ba người họ đi tiếp. Hiển nhiên vị lão ngư
phủ này là người đến đây theo lời mời trong thiếp của Võ Đang phái và nhà
họ Bạch ở Giang Nam.
Bấy giờ tuy Yến Lăng Vân biết người ta đã ngộ nhận chàng với quái
thư sinh Lăng Vân Yến nhưng không biết làm sao ngoài nhận tội giùm
người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.