THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 161

phương lạnh thấu xương, mặt khác thấy chiêu thức đối phương kỳ bí, nhất
là chiêu nào cũng mang theo tiếng rít như hú nghe phát lạnh gáy rất ư kỳ dị.
Kim Quang Lượng không hổ là tay đã bôn tẩu giang hồ từ lâu, thấy
nhiều biết rộng, hắn tỉnh ngộ nhận ra đối phương thi triển Nhiếp Hồn
Chưởng, hắn đột nhiên kinh hoàng hét lớn:
- Dừng!
Thân hình bắn vọt ra xa hẳn lớn giọng nói tiếp:
- Họ Yến! Thì ra ngươi là môn hạ của Miêu Lãnh Khuyết lão tiền bối,
hôm nay ta mới được lãnh giáo.
Rồi hắn gật đầu:
- Kim Quang Lượng ta nghĩ tới tình hai sư môn chúng ta cũng có chút
uyên nguyên nguồn gốc. Nếu nay ta liên kết thành một, đối phó với Thiên
Đô lão quỷ thì cực tốt. Chỉ cần từ nay họ Yến ngươi đừng xúc phạm tới
Ngô đại ca ta thì chuyện rắc rối lỡ lầm hôm nay coi như bỏ qua, ta sẽ giữ bí
mật cho ngươi, được chăng?
Thiết tưởng hắn tùy cơ ứng biến như vậy là đã mười phần nhân
nhượng. Nào ngờ Yến Lăng Vân không nghĩ như hắn, tức thì đáp:
- Ai bảo ta với ác tặc đồ đảng các ngươi có quái gì gọi là uyên nguyên
nguồn gốc?
Yến Lăng Vân ta quang minh chính đại, có bí mật gì cần giữ?
Rồi chàng nổi giận tiếp:
- Ngươi cứ việc báo với thằng giặc nước Hỗn Giang Long Ngô Bá,
năm trước đây ở Hoài Viễn hắn đã cưỡng hiếp con gái lương dân, ép người
lành thành đạo tặc, không lâu nữa thiếu gia ắt thân đến Hồng Trạch hồ tìm
hắn tính nợ!
Mấy chuyện ấy lọt vào tai Kim Quang Lượng khiến hắn giật mình
hiểu ra liền:
"Thì ra như thế! Thảo nào!"
Nhưng hắn là tên gian xảo vẫn cười ha hả:
- Té ra cô nương con gái lương dân ấy là lệnh biểu tỷ Ngô đại tẩu
Chúc Linh Cô của ta chứ gì?
Hơi trầm ngâm một chút, hắn tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.