THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 20

như tiếng cười, hai mắt chàng hoa lên một cái như có một đạo mây hồng
lướt qua. Định thần nhìn lại chẳng những các người bảo tiêu mà tất cả đều
ngây người há miệng kinh ngạc nhìn vị cô nương áo đỏ đã đứng trước mặt
chàng lúc nào. Hai con mắt đen trắng phân minh như nước hồ thu nhìn
chàng thăm dò.
Tiểu thư sinh Yến Lăng Vân hơi hoảng, bị nàng ta nhìn đến độ đỏ
bừng hai má, vội vàng giục ngựa định bỏ đi. Nào ngờ chàng vừa chuyển
ngựa chưa kịp động thân, nhân ảnh đã bám theo như bóng theo hình chận
ngay đầu ngựa chàng lại, đồng thời chợt thấy hai ánh mắt như dao nhìn
chàng hơi cười nói:
- Tiểu tướng công bất tất sợ hãi, chúng ta đâu phải là bọn cướp dọc
đường đâu mà sợ?
Nhưng sự thực ở ngay trước mắt ai dám tin lời nàng? Yến Lăng Vân
nổi máu anh hùng kéo ngựa dừng lại quát hỏi:
- Chỉ nói hoang đường, chẳng lẽ chận đường cướp tiêu chưa phải là
hành vi đạo tặc?
Theo lẽ thường vị cô nương áo đỏ ấy phải nổi giận giết hết đoàn bảo
tiêu, và chàng thư sinh dám đốp chát như thế tự nhiên là rước lấy hoạ vào
thân. Nào ngờ chuyện trên đời hầu hết đều ra ngoài dự liệu của người ta,
chẳng những nàng không có chút sắc giận mà lại còn bật cười:
- Hừ! Ta tưởng ngươi khoác áo hoàng bào thế kia ắt là người trong võ
lâm, thì ra chỉ là một tên si ngốc chẳng biết quy củ giang hồ gì cả phải
không?
Đương nhiên đây lần đầu tiên Yến Lăng Vân xa nhà đâu có biết gì quy
củ giang hồ là cái gì. Nhân vậy lúc đầu hơi kinh ngạc, sau đó hiếu kỳ buột
miệng:
- Cái gì gọi là quy củ?
Vị nữ tử áo đỏ Cát Phi Quỳnh nghe chàng buột hỏi, lập tức không thể
không bật cười, mở to mắt nhìn vào mặt Yến Lăng Vân hỏi ngược lại:
- Tướng công chẳng lẽ không cùng bọn bảo tiêu này ư? Khoác áo
hoàng bào là cố ý hay vô ý vậy?
Lúc ấy tiểu thư sinh vì câu hỏi mình chưa được trả lời, đối phương lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.