THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 217

ra, trước mặt nàng hiện ra một thạch đạo le lói ánh sáng.
Trước mắt nàng cảnh tượng hoàn toàn biến đổi, không còn thấy dấu
vết gì của Lạc Hồn Điện nữa, hai bên thạch đạo tối mù và Yến Lăng Vân
không biết đã biến dạng nơi đâu, chỉ có Huyền Âm lão quỷ đứng sừng sững
ở cửa thạch đạo, hai mắt lão đảo điên nhìn Lăng Vân Yến lạnh lẽo lão cất
tiếng:
- Tiểu nữ tử này cũng được chút ít chân truyền của Thiên Đô lão đấy,
tuyệt lắm, tuyệt lắm.
Rồi lão lại nhìn vào lòng huyệt sâu thăm thẳm lắc đầu:
- Chỉ tại kinh nghiệm còn ít quá, tiếc thay một chưởng đã đánh tiểu tử
kia xuống Âm Phong Địa Ngục của chúng ta rồi, từ nay vĩnh viễn không
thể sống được nữa!
Lão thở dài một tiếng quay lưng bỏ đi mất. Câu nói ấy như tiếng sét
nổ bên tai hai nữ lang, vì các cơ quan trong cái toà Lạc Hồn Điện đã bị phá
huỷ mà người yêu của hai nàng không thấy tông tích nơi đâu, hiển nhiên lời
lão quỷ cũng có mấy phần sự thực.
Thêm nữa hai nàng bấy giờ mới tỉnh ngộ, tiếng hự trầm uất lúc nãy
không phải là của kẻ địch, chắc chắn Lăng Vân Yến đánh chưởng lầm
trúng Yến Lăng Vân rồi.
Hai nữ lang không kịp suy nghĩ vội vàng tung thân vào trong động tìm
kiếm, tiếng vọng ong ong từ trong huyệt sâu vọng ra, rõ ràng người yêu đã
bị rơi xuống đó.
Bấy giờ Ngọc Quan Âm Bạch Phụng Tiên đã tấm tức khóc, nàng nức
nở nói với Lăng Vân Yến:
- Lăng tỷ tỷ, xin tỷ tỷ hãy bảo trọng, nếu Yến ca ca đã gặp bất hạnh,
tiểu muội không muốn sống một mình nữa!
Không đợi nàng đáp, nàng gieo mình liền xuống miệng huyệt. Đương
nhiên lúc ấy cô nương Lăng Vân Yến cũng hết sức đau khổ nhưng vẫn còn
bình tĩnh hơn Bạch Phụng Tiên, vì nguyên nhân thất lạc của Yến Lăng Vân
là trực tiếp do nàng lầm lẫn.
Trong nỗi bi thương ấy, tâm thần nàng vẫn không hề loạn và phản ứng
vẫn cực mau lẹ, tay nàng chụp trúng liền Bạch Phụng Tiên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.