THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 391

tốt hơn.
Lão tăng này miệng lưỡi cũng khá lanh lợi thấy tình hình bất ổn vội
kiếm cách rút lui. Nhưng Thượng Quan Bình không đợi chủ nhân, cười
lạnh xen vào:
- Định cướp thuyền của người ta, hành hung môn hạ người ta sao gọi
là chút hiểu lầm nho nhỏ được? Hừ! Hôm nay nếu chúng ta không dạy cho
các người một bài học, tương lai chúng ta nào còn mặt mũi đâu đi qua cái
thành Cửu Giang này nữa?
Yến Lăng Vân vội can thiệp:
- Nếu chúng ta giao đấu ở đây e rằng sẽ xao động đến quan phủ. Hoặc
là chúng ta hẹn gặp nhau ở Tiểu Cô Sơn gần đây phân cao thấp, các vị nghĩ
sao?
Chàng đưa mắt ra hiệu cho Thiên Tổ Võ trả lại cần câu cho Phiên
Dương Điếu Tẩu Đồ Long rồi giục mọi người lên đường cho sớm, vì bấy
giờ trên bờ đã có không ít kẻ hiếu sự bu lại định coi trận đấu sắp xảy ra.
Bấy giờ Bách Hoa Cung chủ ra lệnh cho Thượng Quan Bình điều khiển
mấy môn hạ cho căng buồm xuất phát. Lâu thuyền thuận gió chạy như bay
trên mặt nước chỉ trong khoảnh khắc đã tới Tiểu Cô Sơn. Lư Sơn Tứ Tuyệt
không nói một lời phi thân lên bờ trước, tiếp theo là các người của Cửu
Cung Sơn cũng neo thuyền lên bờ. Yến Lăng Vân trở lại chốn cũ vô hạn
xúc cảm lòng thêm phần bồi hồi nhớ buồn bã. Trước mắt chàng là Tiểu Cô
Sơn vẫn trùng trùng dựng trước mặt nước y như cũ, người cùng đến đây
với chàng năm ngoái trừ Thiên Đô Lăng Vân Yến ra chẳng còn ai nữa cả.
Cửu Hoa Lâm Anh đã tự vận dưới dòng nước. Đông Hải Cát Phi Quỳnh
giờ đây cũng đã thành người thiên cổ, do đó bước lên bờ núi, nhất thời
chàng bần thần quên cả Bách Hoa Cung chủ vẫn đi bên cạnh chàng, ngẩn
ngơ nhìn dòng nước buột miệng ngâm bài từ tức cảnh:
Đông thệ thuỷ
Vô phục hướng tây lưu?
Kinh tiết cô phương thiên kiến tật
Chiêu hồn hà xứ mộng du du
Mạch mạch sử nhân sầu…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.