THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 98

thần liền phấn chấn, đảo mắt đáp:
- Như quả sử dụng pháp thuật, bản nhân cam bái hạ phong nhưng thực
tình không phục. Nhưng nếu bằng chân tài thực học thì dù chết lão cũng
không ân hận, nếu lão thua xin tùy người xử trí lão quyết không dám nói
một lời.
Yến Lăng Vân cười đáp:
- Vậy thì hay lắm! Xét đi lão đã biết phận mình, ta xin nhường trước
một chiêu hãy lên!
Bấy giờ Từ Phương đã được tự do, tự biết cả hai vị thiếu niên thư sinh
đều là ân nhân cứu mạng mình, hắn biết rất rõ bản lãnh của Hắc Tâm Điếu
Khách, nên nghe lời thất kinh vội vàng chen lời can ngăn:
- Ân nhân tướng công! Việc này không nên đâu, lão tặc ấy luyện được
Cương Thi Công, trong chưởng có độc đó!
Cả thiếu niên thư sinh kế bên cũng lo lắng can ngăn:
- Huynh đài không nên nhường chiêu người không xứng đáng, sợ rằng
hối hận không kịp.
Nhưng Yến Lăng Vân vẫn rất tự tin, chàng cảm động vì lòng tốt của
cả hai, nghiêng đầu mỉm cười:
- Đa tạ nhị vị chỉ giáo, tiểu đệ một lời đã nói, chẳng có gì phải ân hận
cả!
Không ngờ trong khi họ đối đáp, Quản Nhân Long đã thừa cơ quát lên
một tiếng, song chưởng múa lên độc hiểm đánh ra một luồng hắc khí mau
lẹ phủ xuống người hai tiểu thư sinh. Có lẽ lão ác tặc nhân cơ hội đối
phương chưa chuẩn bị, đánh một đòn bất ngờ tiêu diệt. Theo lẽ thường hai
bên đứng rất gần nhau, đối phương lại đang phân thần, không thể nào
không trúng đòn được.
Nào ngờ tiếng quát của lão vừa phát, tức thì chỉ thấy hai mắt hoa lên,
trước mắt hai thư sinh đã biến mất. Sau lưng lão có tiếng nói sang sảng:
- Đó là chiêu thứ nhất chăng?
Tình hình như thế khiến lão tặc bất giác thất kinh, hốt hoảng xoay thân
lại. Hai tiểu thư sinh an nhiên đứng đó như không hề có chuyện gì xảy ra.
Chỉ thấy Yến Lăng Vân quát nhỏ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.