THÚ PHI - Trang 197

THÚ PHI

THÚ PHI

Chu Ngọc

Chu Ngọc

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 34

Chương 34

Đàn Dã Thú

Đàn Dã Thú

> Độc Cô Tuyệt mở mắt bình tĩnh thản nhiên nhìn quanh. Tiếng đàn của

Vân Khinh lại có thể thu hút động vật tới, quả thật là thần kỳ. Người ta vẫn
nói nhạc công tấu đàn tới cấp bậc cao nhất có thể hấp dẫn động vật tới gần,
bởi vì âm nhạc vốn không phân biệt chủng tộc giống loài. Có điều chưa
từng ai chứng kiến tận mắt nên mọi người vẫn chỉ coi đó là lời đồn vô căn
cứ. Nào ngờ hôm nay điều đó đã thật sự xảy ra.

Độc Cô Tuyệt khó có dịp ngạc nhiên tới thế, nên hắn nghiêng người dựa

vào tảng đá mặc kệ mọi việc tiếp tục nghe. Xét cho cùng cũng chỉ là mấy
con vật bé nhỏ, tuy cũng có vài loài tương đối hung ác, nhưng bọn họ cũng
chẳng coi vào đâu, nên cũng chẳng thể gây ra cái gì hỗn loạn nổi. Hơn nữa,
tiếng đàn của Vân Khinh vẳng bên tai hắn khiến cho hắn thật khó lòng nổi
sát tâm. Thế nên cũng mặc chúng đi thôi, hắn vẫn ung dung thưởng thức
cảnh sắc khó gặp này.

Đoàn quân sĩ lẫn Mặc Ngân Mặc Ly Sở Vân thấy chủ tướng không lên

tiếng cũng chỉ án binh bất động, chỉ mở to mắt quan sát chung quanh, ai
nấy theo đuổi suy nghĩ riêng.

Dưới ánh trăng sáng trong, Vân Khinh khép hờ đôi mắt, nét mặt tao nhã,

mười ngón liên tục phẩy qua dây đàn. Tiếng đàn tình tang tuôn ra như nước
suối trong veo, cảm động lòng người. Đoàn người của Độc Cô Tuyệt kinh
qua giết chóc đã nhiều, giờ có một khoảnh khắc hiếm hoi tận hưởng sự tĩnh
lặng an bình.

Ánh trăng nhàn nhạt rọi lên người Vân Khinh, mặt nước hồ gợn sóng

phản xạ ánh trăng lên khuôn mặt của cô, lên người cô, khiến người khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.