THÚ PHI - Trang 258

quanh thiếu điều ngừng đập. Thật sự là nó tiến lại quá sức là gần, có điều
Độc Cô Tuyệt vẫn đứng nguyên đó không có phản ứng.

Vân Khinh mỉm cười, cũng không cần tránh né mà chỉ nói nhẹ nhàng.

“Về đi, đừng lại để người ta bắt được. Mau trở về đi thôi.” Dứt lời, tiếng
đàn dưới tay cô hơi hơi thay đổi, toát lên tình cảm sầu bi thương cảm, đến
cả Độc Cô Tuyệt cũng có thể nghe ra ý vị tiễn biệt, lưu luyến không rời
trong khúc nhạc ấy.

Năm con mãng xà bình tĩnh trừng trừng nhìn Vân Khinh hồi lâu. Rồi

như thể nghe hiểu ẩn ý trong tiếng đàn, chúng bỗng chậm rãi tiếp tục trườn
chung quanh Vân Khinh và Độc Cô Tuỵêt vài vòng nữa, như thể đang tỏ
lòng quyến luyến cô gái này. Thế rồi lần lượt từng con chậm rãi trườn vào
rừng, biến mất.

Đám cấm quân thấy mãng xà tiến lại gần, gã nào gã nấy kinh hãi hốt

hoảng né qua một bên nhường đường cho chúng đi qua. Chẳng mấy chốc
năm con mãng xà hoàn toàn biến mất trong rừng.

Mãng xà đã đi, đàn thú hoang nào hổ nào báo không hiểu vì sao cũng

quay đầu nối đuôi nhau đi vào trong rừng. Khi chúng xuất hiện như bão
rung gió lốc, giờ khi đi cũng nhanh chóng vô cùng. Chỉ trong một thoáng,
con lành lặn ngoạm lấy con bị thương, rút lui hết cả.

Ở khu săn bắn, mặt đất vương vãi máu tươi. Một trận gió thổi qua, khiến

mùi tanh hôi tỏa ra bốn phía, đặc quánh trong không gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.