THÚ PHI
THÚ PHI
Chu Ngọc
Chu Ngọc
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Chương 49
Chương 49
Bẫy Rập
Bẫy Rập
> Không khí thân thiết thuận hòa trong đại điện bỗng chốc đông cứng
lại. Ngô trưởng lão hơi hơi sững người, rồi cười ha hả để phá vỡ sự căng
thẳng. “Không thể trách con được, hẳn là đứa hậu bối của ta còn chưa nói
rõ thân phận cho con, xét ra con vẫn chưa biết, mà người không biết không
có tội.”
Vân Khinh nghe vậy chỉ thản nhiên nói. “Nếu có chỗ nào thất lễ mong
hãy thông cảm. Có điều nếu các vị đã mang tôi tới đây, hẳn bà bà cũng sẽ
có mặt chứ.” Vừa nói cô vừa từ tốn quét mắt liếc nhìn mọi người có mặt.
Tính của cô thế nào bà bà biết rõ nhất, nếu đã gọi cô tới, chắc chắn người
phải ở đây.
Giọng nói bình tĩnh nhưng đầy khẳng định chắc chắn vừa dứt, bỗng
trong đại điện im phăng phắc như tờ.
“Bà bà của con bị thương nặng khó di chuyển nên đang nghỉ dưỡng ở
một nơi khác. Bản trưởng lão được bà bà con nhờ cậy tới đây đặc biệt đón
con tới.” Ngô trưởng lão khẽ đằng hắng một tiếng rồi đứng lên nói tiếp.
“Con đã vội vã muốn gặp bà ấy như thế, vậy chúng ta đi thôi.” Dứt lời ông
ta bước đi trước.
Nét mặt Vân Khinh thoáng hiện lên vẻ lo lắng, giọng nói cũng nhuốm
đầy âu lo. “Hiện giờ bà bà sao rồi? Có ai trị thương chưa?”
Ngô trưởng lão cười hiền hòa. “Đã về tới nhà mình, sao lại không có ai
trị thương, con yên tâm.”
Nghe vậy Vân Khinh mới nhè nhẹ thở dài. “Vậy thì tốt, thế sắc mặt bà
bà đã tốt hơn rồi chứ?”