Vĩnh Ninh hậu Vân Lôi nhếch miệng cười, nụ cười kia không nói ra
được dử tợn.
"Ha hả, Nhị muội muội ngươi chính là tận mắt thấy ngươi cấu kết với
người ngoài giết Vân Hách, tổ phụ ngươi đã nhận được tin tức, mang theo
một nhóm cao thủ tới kinh thành thu thập ngươi, hắn xưa nay hiểu rõ nhất
Vân Hách, hiện tại ngươi cùng ngoại nhân liên thủ giết tôn tử hắn thương
yêu nhất, ngươi nói hắn sẽ bỏ qua cho ngươi sao? Ngươi nếu muốn còn
sống, liền ngoan ngoãn nghe lời của ta, chỉ cần ngươi nghe lời của ta, ta sẽ
bảo vệ ngươi vô sự, bất quá sau này ngươi nhất định phải nghe theo sắp xếp
của ta."
Vân Lôi sau khi nói xong ha ha cười đắc ý đứng lên, tựa hồ đã nắm
chắc phần thắng.
Vân Thiên Vũ nhíu mày, cuối cùng hiểu Vân Lôi tại sao không có sợ
hãi, nguyên lai là vì Vân lão gia tử muốn tới đây.
Đối với chuyện Vân lão gia tử muốn tới kinh thành, Vân Thiên Vũ
không phải là không lo lắng, nhưng hiện tại nàng lo lắng cho an nguy của
Tiểu Báo Tử hơn.
Đối với an nguy của mình, nàng tự có phương pháp giải quyết.
Vân Thiên Vũ suy nghĩ nhìn về Vĩnh Ninh hậu Vân Lôi, trầm giọng
nói: "An nguy của ta cũng không nhọc đến Hậu gia quan tâm, Hậu gia còn
là nhiều chuyện cần quan tâm đi."
Nàng nói xong cũng không thèm nhìn tới Vân Lôi, mà là lạnh giọng
hướng ngoài cửa kêu lên: "Diệp Gia, tiễn khách."
Diệp Gia mặt không biểu tình đi vào, trầm giọng mở miệng: "Hậu gia
xin mời."