THÚ PHI THIÊN HẠ: THẦN Y ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 1294

Vân Thiên Vũ nhướn lông mày, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng nhưng rất

có linh khí, chỉ một động tác đơn giản đã tạo ra một cảnh đẹp ý vui.

Phượng Vô Nhai không nhịn được thở dài, quả nhiên người đẹp, cái gì

cũng đẹp, chỉ nhìn đã có tâm trạng tốt. Y vừa nghĩ vừa nói nói: "Vậy thì
chắc chắn không phải bổn quân, từ trước tới nay bổn quân không cứu
người, đã cứu người thì cần thù lao, hơn nữa vì bổn quân cứu ngươi, phải
trả giá rất lớn, cái thanh lâu đó cũng là sản nghiệp của Ma Ảnh cung, kiếm
rất nhiều tiền nhưng bây giờ bổn quân giúp ngươi, thanh lâu này bị hủy."

Ánh mắt Vân Thiên Vũ tối đi, nàng hiểu Phượng Vô Nhai nói không

sai, bởi vì Tiêu Cửu Uyên rất khôn khéo, nếu không bắt được người, nhất
định biết họ đã đi thông qua mật đạo. Hơn nữa mật đạo gì đó người ngoài
không biết, vậy thì còn giữ cái thanh lâu này lại ư?

Vân Thiên Vũ nghĩ, nhướn mày rồi nói với Phượng Vô Nhai: "Được

rồi, cứ coi như là ta thiếu ngươi một món nợ, sau này ta sẽ giúp ngươi một
lần, đừng nói không cần, là người thì đều sẽ có lúc gặp khó khăn, chẳng lẽ
cả đời Ma Quân Phượng Vô Nhai ngươi không gặp khó khăn, nếu bỏ đi rồi,
sau này có đi tìm ta cũng vô dụng, đây cơ hội cho ngươi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.