Vân Thiên Vũ nhìn về phía Tiêu Lăng Phong nói: “Nghĩa phụ, người
đi tắm rửa trước, con đi làm chút gì cho người ăn.”
Vân Thiên Vũ vừa nói xong, Họa Mi kiêu ngạo mở miệng: “Lão
vương gia, đồ ăn chủ tử nhà ta làm rất ngon. So với đầu bếp bên ngoài
không hề kém hơn mà ngược lại còn ngon hơn.”
Tiêu Lăng Phong kinh ngạc, vẻ mặt như nhặt được bảo bối, nhìn Vân
Thiên Vũ vui vẻ nói: “Được, ta đi tắm rửa, chờ thưởng thức tay nghề của
Vân nha đầu.”
Tiêu Lăng Phong vui vẻ dẫn người đi tắm rửa rồi, quản gia phía sau
vẫn mồ hôi đầy đầu.
Không ngờ quận chúa chỉ cần nói ba câu đã có thể chế cứ chủ tử, thật
sự lợi hại.
“Đã từng gặp qua quận chúa.”
Lão quản gia dẫn người đến chào hỏi, thần thái cung kính không nói
nên lời.
Vân Thiên Vũ gật đầu ra hiệu với bọn họ, sau đó ý bảo lão quản gia đi
chăm sóc nghĩa phụ, còn bản thân đưa Tiểu Mai đến phòng bếp chuẩn bị đồ
ăn cho nghĩa phụ.
Vẻ mặt của lão quản gia ngạc nhiên, quận chúa thật sự sẽ chuẩn bị đồ
ăn sao?
Ông ta có chút không dám tin, bởi vì trong số các tiểu thư khuê các
trong kinh thành, rất ít người biết nấu ăn, chứ đừng nói đến nấu ngon.
Vân Thiên Vũ không để ý tới người khác, dẫn Họa Mi đi theo sau Tiểu
Mai đến một phòng bếp khác, chính là phòng để nguyên liệu chuẩn bị nấu