đứa con đã chết, cũng hiểu được nghĩa phụ vì sao nghĩa phụ rất dở việc bếp
núc lại cố tình muốn học nấu ăn.
Vân Thiên Vũ ngước mắt lên nhìn Tiêu Lăng Phong nói: “Nghĩa phụ,
thật ra nấu ăn không khó như vậy, chỉ là người không có bí quyết mà thôi,
vậy con đến dạy người nấu ăn, bảo đảm có thể làm cho người trở thành đầu
bếp giỏi nhất trong cung.”
Vân Thiên Vũ vừa nói xong, mắt Tiêu Lăng Phong sáng rực lên, nhìn
chăm chằm Vân Thiên Vũ: “Vân nha đầu, thật sự có thể sao?”
“Đúng, con càm đoan, chúng ta cùng thử xem.”
“Tốt lắm, tốt lắm.”
Tiêu Lăng Phong vui vẻ nói không nên lời, đi theo sau Vân Thiên Vũ
vội vàng đi ra ngoài.
Lão quản gia và mấy hạ nhân phía sau đỏ mắt dọn dẹp bát đũa. Sau
này bọn họ sẽ không bao giờ ngăn cản lão vương gia học nấu ăn nữa, hóa
ra nguyên nhân lão vương gia học nấu ăn là vì tiểu vương gia.
Một ngày này Vân Thiên Vũ cứ luôn cùng Tiêu Lăng Phong giam
mình ở trong phòng bếp, dạy lão thái nguyên liệu như thế nào, kết hợp các
nguyên liệu như thế nào, nấu như thế nào, bày đồ ăn như thế nào, ước
chừng dạy một ngày, đến lúc chạng vạng, rốt cục Tiêu Lăng Phong cũng
làm được một mâm đồ ăn đủ sắc hương mùi vị.
Tiêu Lăng Phong vui đến phát điên, liên cứ bưng mâm đồ ăn như vậy
đi một mạch đến Tây Sơn đại doanh. Lão muốn đích thân cháu trai nếm thử
tay nghề của lão.
Vân Thiên Vũ lại dẫn Họa Mi đến chỗ ở tạm thời của nàng. Trên
đường thấy Diệp Gia đã trở lại, Diệp Gia bẩm báo tình hình một ngày.