Đối phương rất có thể đang sử dụng kế điệu hổ ly sơn, dùng những
hắc y thích khách đã bị đánh bại để điều đi tất cả người bên cạnh nàng, sau
đó sẽ thuận lợi giết nàng.
Vậy cớ sao nàng không tương kế tựu kế.
Vân Thiên Vũ đang nghĩ ngợi, đột nhiên nghe được bên tai có một
tiếng động nhỏ vang lên, tiếp theo đó là tiếng xé gió.
Trong chớp mắt, linh lực màu lam nhạt bao phủ toàn bộ hành lang dài,
khiến cho bốn phía không gian dường như cô đọng lại.
Mà theo cùng linh lực màu lam bao phủ, một bóng người từ trên trời
giáng xuống, giơ tay túng một chưởng hướng tới đầu Vân Thiên Vũ.
Phượng Vô Nhai trong bóng tối vừa động thân hình định ra tay.
Nhưng lại bị Vân Thiên Vũ ngăn trở: “Để ta.”
Phượng Vô Nhai đành phải dừng tay.
Vân Thiên Vũ lúc trước ở Thiên Mộc sơn trang tu luyện linh lực quá
thần tốc, thiếu chút nữa khiến nàng vì linh mạch bạo trướng mà chết, cho
nên hiện tại nàng muốn tôi luyện linh lực của bản thân, lam linh này cũng
có thể xem là một đối thủ tốt, nàng liền lấy y để tôi luyện linh lực của bản
thân.
Nàng là lục linh đỉnh phong, người này là lam linh cấp thấp, chênh
lệch cũng không lớn, vừa hợp.
Vân Thiên Vũ nghĩ xong, thình lình vung tay, một đạo linh lực màu
xanh biếc nồng đậm bao phủ cả người nàng, nàng giơ tay đón lấy.
Đùng, một tiếng vang lớn bạo khai.