THÚ PHI THIÊN HẠ: THẦN Y ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 1682

Nếu không phải Vân Thiên Vũ bị thương thế của hắn khiến nàng nhìn

thấu, có lẽ thật sự cũng bị hắn mê hoặc, đáng tiếc trong mắt nàng chỉ tràn
ngập lãnh ý, hoàn toàn không thể bị mị lực của Tiêu Cửu Uyên ảnh hưởng.

Nàng ngước mắt lên lạnh lùng kiêu ngạo nhìn Tiêu Cửu Uyên, kiên

định nói: “Tiêu Cửu Uyên, không cần, ta không cần ngươi làm gì cả, cái ta
muốn chỉ là chúng ta như người lạ, sau này nước giếng không phạm nước
sông.”

Vân Thiên Vũ nói xong, đẩy cánh tay Tiêu Cửu Uyên ra, sau đó sải

bước xoay người đi, đi vài bước thì dừng lại, nhìn lại, nói từng chữ một:
“Nếu ngươi thật sự cảm thấy nợ ta gì đó, hãy đi xin hoàng thượng hạ chỉ
phế bỏ hôn sự của chúng ta, ta chỉ muốn sống cuộc sống yên bình của ta,
không muốn chịu thêm đau thương nữa.”

Vân Thiên Vũ nói xong, xoay người rời đi.

Phía sau, Tiêu Cửu Uyên ánh mắt thâm trầm giống như biển cả, nghĩ

đến lời Vân Thiên Vũ mới vừa nói. Nếu quả thật cảm thấy nợ nàng, hãy đi
xin hoàng thượng hạ chỉ phế bỏ hôn sự của bọn họ, nàng không muốn lại bị
tổn thương.

Xem ra vẫn là bởi vì trước đây hắn làm những chuyện xúc phạm nàng

như vậy

Vậy thì hắn thật sự muốn hoàng huynh hạ chỉ phế bỏ hôn sự của hai

người bọn họ sao?

Tiêu Cửu Uyên chỉ nghĩ đến điều này, không thể nhận lời.

Từ đầu hoàng huynh hạ chỉ, hắn đã bài xích nữ nhân này, chẳng những

bài xích nàng, thậm chí bất kỳ nữ nhân nào cũng bài xích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.