THÚ PHI THIÊN HẠ: THẦN Y ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 1810

Hóa ra một nụ hôn đã có thể thỏa mãn sự tức giận của vương gia,

vương gia ngay cả cửa cũng không cần, tường cũng không cần.

Trên xe ngựa của Vĩnh Ninh Hầu, sắc mặt Vân Thiên Vũ lạnh lùng

nhìn Phượng Vô Nhai ở phía đối diện, sắc mặt của y cũng không khá hơn
nàng bao nhiêu, nàng hung hăng nói: "Phượng Vô Nhai, đều là chuyện tốt
do ngươi làm ra."

Nếu không phải tên này lên cơn động kinh đánh qua đánh lại với Tiêu

Cửu Uyên, nàng đã không ra nông nỗi này.

"Ta thật sự rất muốn giẫm nát tay ngươi." Vân Thiên Vũ hung hăng

nói.

Trong lòng Phượng Vô Nhai đang rỉ máu, tại sao vận khí của y lại xấu

như vậy chứ. Tại sao lần nào người may mắn luôn là Tiêu Cửu Uyên.

Phượng Vô Nhai nghe Vân Thiên Vũ nói xong, không kiềm chế được

hung hăng nói: "Ta cũng đang muốn tự giẫm nát tay của mình đây."

Nếu biết xảy ra tình huống như vậy, có đánh chết y thì y cũng sẽ

không đẩy Tiêu Cửu Uyên ra.

Vân Thiên Vũ nhìn Phượng Vô Nhai một hồi lâu mới trầm giọng nói:

"Quên đi, chuyện xảy ra thì cũng đã xảy ra rồi, coi như ta bị chó cắn một
cái."

Phượng Vô Nhai nhìn Vân Thiên Vũ, rất muốn nói ta bằng lòng làm

con chó kia, muội cũng cho ta cắn một cái đi.

Nhưng y dám khẳng định, nếu như y dám nói như vậy, Vân Thiên Vũ

nhất định sẽ trở mặt với y, cho nên Phượng Vô Nhai chỉ có thể im lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.