THÚ PHI THIÊN HẠ: THẦN Y ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 2169

Chạy ra thật xa, leo lên cây đại thụ gần đó rồi mới dám gào lên:

“Đừng tưởng Điêu gia ta sợ ngươi, Điêu Gia ta đại nhân đại lượng, còn nữa
ngươi cứ chờ đó, sớm muộn gì ta cũng sẽ xử lý ngươi.”

Hắn nói xong lắc mình liền đi, không dám ở lại, dường như sợ nếu ở

lại chỉ cần một giây phút thôi sẽ bị thành món óc hấp.

Ngạo Minh và Tiểu Anh ở phía sau ngơ ngác nhìn về phía tên ngốc

chạy còn nhanh hơn thỏ kia, còn nói là xử lý người ta.

Đã nói là báo thù mà chạy còn nhanh hơn thỏ.

Vân Thiên Vũ nhìn thấy Điêu Gia chạy trốn còn nhanh hơn thỏ, không

nhịn được mà nhếch khóe miệng lên nói: “Ngạo Minh, các ngươi mau đi
trông chừng nó, đừng để nó gây rắc rối.”

“Vâng.” Ngạo Minh và Tiểu Anh lắc mình đuổi theo Điêu Gia.

Ở phía sau Vân Thiên Vũ quay đầu nhìn về phía Tiêu Cửu Uyên đang

đứng trên bờ nói: “Người đấy, đến cả con chồn cũng không buông tha.”

“Nếu ta không buông tha cho nó, nàng tưởng nó còn sống chắc?"

Được rồi, Vân Thiên Vũ không nói, nàng biết Tiêu Cửu Uyên nói

không sai, với tính tình của hắn, Điêu Gia có thể sống đến bây giờ, quả thật
là vì hắn buông tha cho nó, bằng không Điêu Gia sớm đã bị giết chết.

Ở trên bờ, Tiêu Cửu Uyên nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như

tuyết của Vân Thiên Vũ ở dưới hồ, không khỏi đau lòng nói: “Nàng không
sao chứ, sắc mặt thật khó coi.”

Hắn vừa nói xong, Vân Thiên Vũ liền rùng mình, cảm thấy cái lạnh từ

lòng bàn chân hướng lên trên, lạnh quá đi mất.

Có điều thôi tình tán trên người nàng gần như đã được loại bỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.