Toàn thân hắn đằng đằng sát khí, ánh mắt giận dữ rực lửa.
Quả nhiên Lăng Vân tông quay lại trả thù, xem ra Diệp Tử Yên chưa
chết.
Tiểu viên cầu đó là công cụ sắc bén để thoát thân, mặc dù đã bị nổ
tung nhưng vật đó không hề bị phá hủy, vẫn bảo vệ được cho Diệp Tử Yên.
Thật ra chuyện này rốt cuộc vẫn là do hắn gây ra.
Nếu như lúc trước hắn không tìm đến cửa Lăng Vân tông, thì nữ nhân
Diệp Tử Yên sẽ không đối phó với Vũ Mao, nàng sẽ không có chuyện gì
hết.
Bây giờ bản thân lại hại đến nàng, nên hắn lập tức dẫn người đi tới
Lăng Vân tông cứu người.
Tiêu Cửu Uyên đem theo thuộc hạ đuổi theo đến cửa thành, nhưng
nhanh chóng nghĩ tới Tiêu Dạ Thần.
Trước mắt Lăng Vân tông bắt là Tiêu lão vương gia, nếu Tiêu Dạ Thần
biết sẽ đến Lăng Vân tông cứu gia gia của mình, gã đơn thương độc mã lên
Lăng Vân tông sẽ vô cùng nguy hiểm.
Nếu Tiêu Dạ Thần lại xảy ra chuyện gì, Vũ Mao nhất định sẽ rất lo
lắng. Cho nên không thể Tiêu Dạ Thần xảy ra chuyện gì, huống hồ Tiêu Dạ
Thần lại là bằng hữu của hắn từ nhỏ.
Tiêu Cửu Uyên nghĩ tới đây, toàn thân hơi chậm lại, quay trở về
vương phủ, sau đó tìm Tiêu Dạ Thần biết chuyện Tiêu Lăng Phong bị bắt.
Gương mặt Tiêu Dạ Thần đen lại, cuối cùng dẫn theo vài thuộc hạ đi
cùng với Tiêu Cửu Uyên ra khỏi thành.